Là một trong những nhà thiết kế trẻ quyền lực nhất hiện nay nhưng cuộc sống của Alexander Wang khá lành mạnh và giản dị, thường chỉ xoay công việc. Anh thích mặc trang phục đen, đi bộ đến sở làm, uống thật nhiều nước trái cây để luôn khỏe mạnh, không thích nói chuyện điện thoại và rất ngại chốn đông người.
7:30 sáng
Tôi là một con sâu ngủ nên thường rất khó chịu khi bị gọi dậy bởi tiếng chuông điện thoại. Mắt tôi mở không nổi nhưng vẫn phải mở máy để kiểm tra tin nhắn và e-mail. Hôm nay có rất nhiều e-mail đến từ Paris.
8:30 sáng
Tôi dùng sữa rửa mặt Clé de Peau Beauté, thoa một chút dưỡng ẩm của RéVive, đánh răng, thay trang phục và đi bộ đến chỗ làm. Tủ quần áo của tôi giống như một tủ đồng phục. Tôi có thể nhắm mắt mà chọn ra được đồ, tay phải kéo ra được quần jeans đen, tay trái với lấy chiếc áo thun đen. Tôi có hơn 50 chiếc quần jeans đen và hàng loạt áo thun cũng màu đen với đủ độ mỏng dày và chất liệu khác nhau như cotton, cashmere, dệt kim… Tôi thích một cảnh trong phim American Psycho trong đó nhân vật chính mở tủ quần áo ra và tất cả đồ bên trong được sắp xếp theo màu.
Tôi rất mê giày sneakers và văn hóa sneakers. Tôi có hơn 40 đôi và thường có 3 đôi cùng một kiểu. Tôi tự thấy mình không hợp với những loại giày quá màu mè gây chú ý nên chỉ trung thành với giày sneakers đen cho đồng bộ từ trên xuống dưới. Mỗi tháng một lần tôi gửi giày đến tiệm Leather Spa để nhuộm lại màu đen.
Tôi tập thể dục mỗi tháng một lần. Tôi học nâng tạ, chạy bộ và các bài tập giãn cơ vì cơ thể tôi không được linh hoạt. Trước đây tôi tập với huấn luyện viên chăm chỉ 3 lần một tuần nhưng từ khi bắt đầu làm việc cho Balenciaga ở Paris, thời khóa biểu dày đặc khiến tôi khó mà giữ được lịch tập. Vì thế thầy bảo tôi mua máy tập co giãn ở nhà và tôi để nó cạnh giường để luôn nhớ tập.
9: 00 sáng
Tôi tự hào mình luôn đi đúng giờ. Tôi cảm thấy rất khó chịu khi bước vào phòng họp mà mọi người đã ngồi đó chờ sẵn. Tôi thường ăn sáng với yến mạch và uống nước trái cây từ JuicePress tại văn phòng. Tôi cố gắng uống nước trái cây, tránh xa cà phê vì tôi không có thời gian để bệnh.
Khi đến văn phòng tôi họp ngay với từng đội ngũ thiết kế khác nhau. Tôi nhận khoảng 300 e-mail một ngày nhưng khó mà trả lời hết kịp thời. Mặc dù vậy, tôi cũng không thích nói chuyện điện thoại. Một vài người bạn của tôi rất thích tán gẫu qua phone. Họ gọi tôi vào ban đêm và tôi thường bảo họ đi thẳng vào vấn đề. Trừ khi đó là chuyện cấp bách, còn lại tôi hẹn họ bàn vào dịp khác.
12:00 trưa
Mãi đến giờ trưa tôi mới có thời gian đọc tờ Women’s Wear Daily. Tôi gọi phần ăn trưa và luôn ăn tại bàn làm việc. Tôi thích nhất là phần ăn sushi cá ngừ omakase (do đầu bếp tự chọn) ở tiệm TriBeCa. Thỉnh thoảng tôi cũng gọi món cơm cá hồi nướng ở nhà hàng Hàn Quốc yêu thích. Tôi ăn được mọi thứ. Thậm chí hiện giờ tôi thích ăn những món tôi từng rất kén khi còn nhỏ, như cải brussel và cà chua. Tủ lạnh ở văn phòng tôi chứa đầy nước khoáng Fiji và nước ép trái cây. Tôi thường uống khoảng 5 đến 6 loại thức uống trong ngày: nước ép, trà đá, nước lọc và smoothies. Tôi còn rất ghiền sữa chocolate và nước sá xị.
1:00 chiều
Nếu rơi vào ngày thử nước hoa, nhóm Coty sẽ vào đưa cho tôi vài mẫu mùi hương để thử. Có lần tôi thử đến 40 loại và sau đó mũi tôi gần như “điếc” luôn. Họ cho tôi ngửi hạt cà phê giữa mỗi lần thử để “làm sạch” khứu giác.
2:00 chiều
Tôi luôn cố gắng sắp xếp các cuộc họp trong 1 giờ đồng hồ và kế tiếp nhau, dù thỉnh thoảng có vài cuộc chỉ mất khoảng 15 phút vì tôi thích đi thẳng vào vấn đề. Trung bình một ngày tôi có 10 cuộc họp, đôi khi có thể đến 15 cuộc.
Trong thời gian chờ tôi sẽ sắp xếp lại showroom, chỉnh trang lại look book và xem qua cách bài trí cửa hàng. Những cuộc họp kéo dài thường làm tôi cảm thấy lim dim uể oải.
Âm nhạc là nguồn cảm hứng lớn với tôi. Tôi thích tất cả các thể loại nhạc.
Dù thường mặc màu đen nhưng tôi thích trong phòng làm việc trưng hoa màu trắng, có thể là hoa hồng cabbage, mẫu đơn hay linh lan, loài hoa tôi thích nhất.
8:00 tối
Tôi rời văn phòng và thả bộ về nhà. Vận động giúp tôi giảm áp lực. Tôi không đi chơi vào những ngày trong tuần như trước đây. 90% tôi tự mua bữa tối mang về hoặc nhờ trợ lý gọi giao hàng trước để khi tôi vừa về là có sẵn ở nhà. Tôi không nấu ăn. Trong tủ lạnh của tôi chỉ có trái cây, mặt nạ dưỡng mắt Shiseido, rượu, nước ép nho, và đặc biệt là các loại nước ép màu xanh diệp lục vì chúng giúp tôi giảm stress.
Tối Chủ Nhật tôi dành để xem phim, trong khi tối thứ Sáu và thứ Bảy tôi sẽ thư giãn với bạn bè. Chúng tôi sẽ tụ tập ăn tối cùng nhau. Tôi có một hội bạn thân chơi từ thời đại học, chúng tôi giống như một gia đình. Thỉnh thoảng chúng tôi đi nhảy sau bữa tối nhưng tôi rất ngại gặp phải những người trong giới hay các tín đồ thời trang. Khi đi xã giao hay tiếp nhận phỏng vấn tôi thường chuẩn bị kỹ và sẵn sàng để cởi mở. Nhưng nếu đang trong kỳ nghỉ hoặc đi ngoài đường hay trong nhà hàng mà gặp phải đám đông tôi sẽ rất nhát. Tôi là người sống hướng nội, do đó người ta thường lầm tưởng tôi “chảnh”. Mỗi khi tôi sắp đi dự giải CFDA hay Met Gala tôi đều rất hồi hộp vì ở đó rất đông đúc, có nhiều ống kính và paparazzi.
Để thư giãn, tôi thích đi làm móng chân. Tôi đi massage một tuần một lần và tôi hay ngủ quên khi đang làm. Tôi thường rất dễ ngủ. Tôi có thể ngủ trong xe trên đường đến cuộc họp.
8:15 tối
Mỗi khi về tới nhà tôi như một cái máy. Tôi sẽ bật ti-vi lên mà không buồn ngó xem. Tôi chỉ cần tiếng ồn. Tôi không thích xem tin tức vì thường xoay quanh giết người hay mất tích, rất dễ gây phiền não. Tôi thích những cuộc thi khiêu vũ hay ca hát, phim hành động hay phim hài. Bridesmaids là phim yêu thích nhất của tôi trước giờ. Tôi đã xem đi xem lại nhiều lần mà không chán. Tôi rất nghiện lên mạng và tìm xem các video đang nổi trên kênh YouTube. Tôi cũng thích xem video nhạc, tôi vừa xem một vài video cũ của Beyoncé.
Tôi lưu giữ rất nhiều ảnh và chân dung đẹp của gia đình trong nhà mình nhưng tôi không đầu tư vào hội họa. Tôi chỉ thích sưu tập đồ nội thất vintage. Tôi có một người bạn giúp tôi tìm những món độc lạ như chiếc ghế bằng vỏ sò đen của Karl Springer mà tôi đặt trong phòng ăn. Tôi còn sưu tập cả vé và quà lưu niệm từ các chương trình đại nhạc hội hay festival. Tôi có cả một ngăn tủ chỉ dành để tất cả các thứ ấy, từ vòng đeo tay, huy hiệu đến mắt kính phát quang.
12:00 đêm
Phòng ngủ của tôi được thiết kế toàn màu trắng và theo phong cách tối giản, có 4 cửa sổ lớn dài từ trần xuống sàn nhưng lại nhìn ra ngoài một tòa nhà cao. Căn hộ của tôi nằm trong một khu xưởng may cũ, trước đây có thể nhìn ra tòa nhà Empire State nhưng từ khi trường luật New York xây lên đã chắn tầm nhìn.
Việc cuối cùng tôi làm trước khi đi ngủ cũng như việc đầu tiên tôi làm mỗi sáng thức dậy, đó là kiểm tra e-mail. Sau đó tôi sẽ tắt tất cả các đèn, ti-vi, máy tính, đặt báo thức và xem lại điện thoại một lần nữa. Người ta nói nên tắt tất cả các thiết bị 1 tiếng trước khi ngủ nhưng việc này thật khó vì tôi sợ bỏ lỡ điều gì đó. Dù biết đây là thói quen xấu nhưng nhỡ có ai ở Paris hay Châu Á e-mail cho tôi thì sao. Dù sao tôi cũng đang sống một cách rất “quốc tế”.
Theo: harpersbazaar.com