
Cắm hoa phong cách Maximalism là nghệ thuật kể chuyện bằng thiên nhiên, nơi mỗi tác phẩm là một bản tuyên ngôn thẩm mỹ táo bạo
Cắm hoa theo phong cách tối đa (Maximalism) là cả thế giới sống động, nơi hoa lá, trái cây, cành khô và cả những tiểu cảnh thu nhỏ cùng nhau kể chuyện. Không theo đuổi sự tiết chế như chủ nghĩa tối giản, trường phái này tôn vinh sự phong phú, rực rỡ và choáng ngợp. Ở đây, mỗi tác phẩm như bức tranh tĩnh vật tầng tầng lớp lớp bất ngờ.
Một bình hoa kiểu Maximalism có thể là cơn lốc thị giác: mẫu đơn nở to chen chúc bên những nhành nho rũ xuống, xen lẫn là lá magnolia bóng loáng, gai thistle nhấp nhô, vài quả cam nhỏ hay một trái lựu được xẻ đôi lộ hạt đỏ mọng nước. Những sự đối lập, giữa thô ráp và ngọt ngào hòa cùng nghệ thuật tạo nên một tổng thể bùng nổ.

Không chỉ đơn thuần sắp đặt, đó là sự hòa quyện của ngẫu hứng có chủ đích, trí tưởng tượng không giới hạn và cảm xúc bản năng, tạo nên vũ trụ hoa rực rỡ, phức tạp và đầy mê hoặc
Số này, Harper’s Bazaar giới thiệu đến bạn đọc nghệ sĩ cắm hoa Vỹ Nguyễn cùng những câu chuyện thị giác từ hoa thơm, quả ngọt. Với tư duy thẩm mỹ đầy cá tính, Vỹ Nguyễn không đơn thuần cắm hoa, anh “dựng cảnh”, tạo nên những vũ trụ nghệ thuật sống động, vừa lãng mạn vừa siêu thực, khiến người xem như lạc vào một thế giới nơi thiên nhiên trở nên có hình, có hồn và đầy sức sống. Các tác phẩm của florist Vỹ Nguyễn là tuyên ngôn thị giác đậm chất Maximalism, nơi vẻ đẹp nở rộ qua sự sắp đặt nhiều lớp lang, phong phú và ngập tràn cảm xúc.
Hành trình trở về bản ngã qua những cánh hoa của Vỹ Nguyễn

Chân dung florist Vỹ Nguyễn bên tác phẩm mang đậm dấu ấn mùa thu với những trái hồng xinh xắn
Sinh ra trong một gia đình gắn bó với hoa, Vỹ Nguyễn lớn lên cùng hương thơm và màu sắc dịu dàng của những cánh hoa mẹ cắm. Với anh, hoa không chỉ là chất liệu tạo nên cái đẹp, mà còn là một phần máu thịt – nơi nuôi dưỡng tâm hồn, hình thành bản ngã, và dẫn lối cho hành trình nghệ thuật suốt nhiều năm qua. Việc làm nghề không khởi nguồn từ một lựa chọn lý trí, mà là sự trở về tự nhiên của trái tim – nơi hoa đã ở sẵn.
Khác với hình ảnh một florist đơn thuần, Vỹ Nguyễn tự định vị mình như một người nghệ sĩ cắm hoa – người sống cùng hoa, hiểu hoa và chiêm nghiệm hoa như một tri kỷ. Nếu florist là người thành thạo kỹ thuật, thì nghệ sĩ là người thổi hồn vào mỗi tác phẩm, để những cánh hoa không còn là vật trang trí mà trở thành dòng chảy của cảm xúc, của tinh thần, của những lát cắt thời gian. Đó là nơi hoa trở thành “ngôn ngữ thầm thì” giữa tâm hồn người sáng tạo và người thưởng lãm.


“Vườn thần tiên” với quả vải, protea, lan và dâu dại hay bố cục mùa thu cùng cúc, thược dược và quả hồng chín mở ra một thế giới siêu thực, nơi trái cây trở thành chất liệu kiến tạo hình khối, nhịp điệu
Dấu ấn phong cách cá nhân của Vỹ Nguyễn nằm ở chủ nghĩa tối đa Maximalism – một trường phái cắm hoa đầy phức tạp, đòi hỏi sự tiết chế tinh tế giữa cái nhiều và cái vừa đủ. Với anh, cắm hoa maximalist không có nghĩa là phô trương, mà là tạo nên một bản giao hưởng thị giác nơi mọi sắc độ, chất liệu và hình khối đều hài hòa. Thế nhưng, một nghệ sĩ thực thụ, như chính anh nhìn nhận, phải linh hoạt. Người làm hoa cần thấu hiểu cả tối giản và cực đại, có thể tĩnh lặng như một đóa sen, hoặc dữ dội như một rừng hoa bung nở.
Nguồn cảm hứng trong các tác phẩm của Vỹ Nguyễn là sự tổng hòa của thiên nhiên, văn hóa dân gian và cảm xúc cá nhân. Một chiếc rổ đan, một hạt lúa, hay một lời ru xưa cũng có thể là điểm khởi đầu cho một thiết kế. Với anh, văn hóa Việt là một kho tàng tuyệt đẹp, thấm đẫm hồn cốt và sự tinh tế, nơi từng chất liệu dân gian đều có sức gợi mạnh mẽ cho sáng tạo đương đại.
Dù đa phong cách hay linh hoạt trong chất liệu, với Vỹ, hoa luôn là nguyên tắc bất di bất dịch. Đó là tâm điểm của mọi tư duy sáng tạo, nơi anh học cách quan sát, học cách lắng nghe và trưởng thành. Hoa dạy anh về sự vô thường, sự kiêu hãnh và cả những khoảng trống cần thiết cho một tác phẩm biết “thở”. Anh ví việc cắm hoa như một đời sống thiền định, nơi ta bắt gặp chính mình trong sự tĩnh tại, nơi vẻ đẹp không nằm ở sự hoàn hảo mà ở sự rung cảm.


Bàn tiệc đêm đỏ rực, nơi hoa quả, nến và rượu vang tái hiện trải nghiệm nghệ thuật đậm tính cá nhân, thị giác và xúc cảm
Vỹ Nguyễn chia sẻ:
“Vỹ luôn tin rằng hoa như một đời sống Thiền Định và ở đó ta bắt gặp được phần sâu lắng nhất trong tâm hồn. Hoa đã dạy Vỹ nhiều điều – về sự tồn tại, sự vô thường. Bởi vẻ đẹp không chỉ là sự tròn đầy, mà đôi khi khoảng cách giữa những cành hoa không phải là chỗ thiếu, mà là chỗ thở, là không gian tĩnh, để hoa bắt đầu kể chuyện bằng một ngôn ngữ rất riêng, rất khẽ”
Một tác phẩm hoa thành công, theo Vỹ, không chỉ đơn thuần đẹp về thị giác. Đó là khi người xem chạm vào được sự đồng điệu, có thể đối thoại và thấy mình trong dòng chảy cảm xúc của tác phẩm ấy. Hoa vốn mong manh, chóng tàn – thế nhưng nếu chúng có thể tạo nên một khoảnh khắc giao cảm sâu sắc, thì khoảnh khắc ấy đủ sức sống lâu hơn cả tuổi đời của hoa.

Nghệ thuật cắm hoa theo trường phái tối đa tạo ra bức tranh thiên nhiên sống động và đầy chất riêng
Trong xã hội hiện đại, người làm hoa không chỉ đơn thuần là người làm đẹp. Họ là nghệ sĩ thị giác, là người kiến tạo trải nghiệm sống, là người gợi mở cho người khác một lối đi mới vào cái đẹp. Với Vỹ, mỗi người làm nghề đều có một vai trò riêng, nhưng giá trị cốt lõi vẫn là lan tỏa sự tinh tế và cảm xúc tích cực trong đời sống tinh thần của cộng đồng. Anh giãi bày:
“Hoa không giống như những tác phẩm khác có thể lưu giữ và từ từ thưởng thức, hoa đẹp mỏng manh và kiêu kỳ. Một tác phẩm chạm đến người xem khi họ đồng điệu và hoà mình cùng dòng chảy trong chính tác phẩm đấy. Nếu tạo ra được cuộc đối thoại với người xem, thì đó là điều hạnh phúc với Vỹ. Vỹ tin rằng dù là thị giác hay chạm đến cảm xúc, thì vẻ đẹp thuần tuý của tự nhiên luôn đọng lại ở tâm trí của mỗi người”
Trên hành trình đã qua, Vỹ Nguyễn không thiếu những thử thách. Thế nhưng, chưa một lần anh nghĩ đến chuyện dừng lại. Với anh, khó khăn chỉ là bài học, là cơ hội để nhìn sâu hơn vào bản thân và nâng cấp chính mình. Anh biết ơn nghề, biết ơn những người yêu hoa đã luôn đồng hành và tiếp thêm động lực cho anh giữ vững ngọn lửa nghệ thuật.

Mỗi sáng tạo của Vỹ Nguyễn là một thế giới riêng, giàu biểu cảm và luôn vượt khỏi giới hạn của những gì ta nghĩ về hoa
Và nếu phải để lại một điều gì đó qua hành trình ấy, Vỹ không chọn một phong cách hay danh tiếng. Thứ anh mong muốn trao lại là cảm giác, cảm giác được chạm vào sự dịu dàng, được lắng nghe cái đẹp bên trong mình, và đủ can đảm để sống sâu sắc. Hoa, trong tay anh, là chất liệu để nói lời yêu thương, để kể chuyện không lời, để chữa lành những gì mỏi mệt. Đó là một hành trình tinh tế, âm thầm nhưng mãnh liệt, như chính con người anh vậy.
Nếu bạn đang tìm kiếm một nghệ sĩ không dùng cọ vẽ hay nốt nhạc để sáng tác, mà dùng những cánh hoa, hãy nhìn về Vỹ Nguyễn. Anh không chỉ cắm hoa. Anh sống cùng hoa. Và qua đó, anh mời gọi mỗi người bước vào một cuộc đối thoại rất riêng với cái đẹp – dịu dàng, sâu sắc và chân thật.
NGHỆ THUẬT CẮM HOA:
NGHỆ THUẬT CẮM HOA NHẬT BẢN IKEBANA: CÁC KỸ THUẬT CẦN BIẾT
CÁCH NHANH CHÓNG TẠO CẢM GIÁC AN YÊN TRONG NHÀ: CHỌN MÀU HOA CẮM THẬT TÂM LÝ
5 ĐIỂM KHÁC BIỆT GIỮA CẮM HOA NGHỆ THUẬT KIỂU Á ĐÔNG VÀ KIỂU TÂY ÂU
Harper’s Bazaar Việt Nam



