Trong phim Joy, sau khi vạch trần được mánh lới của một đối tác, nhân vật Joy Mangano của Jennifer Lawrence bước ra từ một khách sạn với mắt kính đen, tóc bob gợn sóng, áo khoác da đen cùng với vẻ phớt đời. Khoảnh khắc ấy, Joy không hề biết rằng cô sắp mua được nguyên cả tòa nhà cô vừa bước qua, cũng không biết mình sẽ trở thành chủ tịch của một tập đoàn bán lẻ cực kỳ nổi tiếng. Cô cứ bước tới, làm những việc mình yêu thích, thực hiện những điều cần phải thực hiện.
Cũng vậy, khoảnh khắc mà Jennifer Lawrence – cô gái vùng Kentucky đến New York tìm kiếm cơ hội trong một khu nhà ổ chuột, cô không ngờ có ngày mình ký những hợp đồng quan trọng trong những khách sạn hạng sang hay cái ngày mình sở hữu ngôi nhà 5 phòng ngủ trị giá hơn 7 triệu đô-la Mỹ ở Beverly Hills lại đến nhanh như vậy.
Hôm Harper’s Bazaar gặp Jennifer Lawrence, cuộc gặp diễn ra tại khách sạn Greenwich ở New York của Robert De Niro – người đóng cùng Jennifer Lawrence trong cả bộ ba phim của đạo diễn David O. Russell là Silver Linings Playbook, American Hustle và mới đây nhất là Joy. Vẫn là Lawrence phóng khoáng, thoải mái như mình chính là chủ nhân của tòa khách sạn. Bạn có thể hình dung cảnh Jennifer Lawrence ngồi thả lỏng trên chiếc ghế sofa, chú chó nhỏ Pippi của cô chạy nhảy quanh phòng.
Biết đặc điểm nói nhiều kinh khủng của Jennifer Lawrence, phóng viên đưa ra đề nghị khá thử thách: “Tôi nghĩ chúng ta nên bắt đầu trong im lặng”. Tất nhiên là J.Law giãy nảy: “Không. Điều này càng làm cho tôi muốn nói nhiều hơn bất cứ điều gì. Có cả nghìn từ tuôn ra muốn ngập lụt cả đầu tôi đây này”. Và thế là cuộc trò chuyện chạy từ chủ đề này qua chủ đề kia không ngớt.
Ngày không ở phim trường
Nếu cuộc đời của “người phụ nữ mang tên niềm vui” được kể một cách sống động trên màn ảnh bằng những chi tiết đời thường giản dị thì cuộc đời của người phụ nữ mang tên J.Law cũng không thể thiếu những góc nhỏ bình yên.
Một kịch bản về cuộc đời cô, chắc hẳn không thể bỏ qua những bữa tối náo nhiệt mà cô trải qua cùng với Adele, Emma Stone và những người bạn thân thiết khác như Amy Schumer, Lena Dunham. Dù vậy, J. Law không phải party girl mà là một nana – bà ngoại, cực kỳ âm lịch – như cô tự nhận. “Tôi hiếm khi ra khỏi nhà muộn. Tôi thuộc dạng làm biếng. Tôi là bà ngoại mà. Nếu tôi phải ra khỏi nhà trễ để đi party thì thể nào tôi cũng mắc ói”. Và một trong những bữa tiệc bạn bè đó, J.Law đã ói lênh láng khắp phòng, làm gãy cả nến và chẳng hề chịu dọn dẹp sau đó “vì tôi quỷ sứ lắm”. Cô thuộc týp người sẵn sàng chấp nhận mắc một hai lỗi và đôi khi ăn nói khá “mặn mà”.
J. Law cho biết mình ít xuất hiện trên truyền thông, trừ khi cần quảng bá cho một bộ phim nào đó: “Tôi muốn mọi người biết ít về con người tôi”. Thay vào đó, cuộc sống của cô được đo bằng những nỗ lực trong công việc.
Nếu ngày hôm đó không làm việc, J. Law sẽ thức dậy, dắt chó cưng Pippi đi dạo. Cô có thể tập pilates hay gì đấy. Rồi cô đi ra ngoài với bạn bè để đếm ngược giờ rảnh hay như cô thường gọi đó là thời gian hoang phí của cuộc đời. Sau đó J. Law xem tivi và đi ngủ. “Đó là một ngày của tôi”, J. Law chia sẻ.
“Thế điều gì làm cô cười?” –“Đó là những tựa báo của tờ The Onion. Cái tựa gần đây nhất khiến cô cười là “Ugly Girl Killed”.
Mỗi bộ phim một giai điệu
Quay trở lại chuyện viết kịch bản về Jennifer Lawrence, tất nhiên bạn không thể bỏ qua dấu ấn quá lớn của đạo diễn David O. Russell. Cặp bài trùng diễn viên – đạo diễn này đã mang về cho cô ba đề cử Oscar và một tượng vàng chiến thắng với vai Tiffany trong Silver Linings Playbook.
Kết hợp với nhau ăn ý là vậy nhưng J. Law cũng nhiều lần giãy nảy khi cả lúc cô đang ngủ trên máy bay mà đạo diễn cũng đút chiếc tai nghe vào tai cô để cô thẩm thấu một bản nhạc phù hợp cho cảnh quay sắp tới. J. Law cự kiểu: “Tôi không muốn nghe bài nhạc này. Tôi hiểu bộ phim này mà”. Ấy vậy mà khi lên phim, bằng tài dựng phim và sắp đặt mỗi thứ đâu vào đấy của David O. Russell, J. Law mới thấy rằng anh có lý. J. Law tiết lộ, cô với O. Russell hiểu nhau đến từng ánh mắt. Có một điều thú vị, khi đạo diễn đến thăm cô đúng lúc cô chuyển sang căn nhà mới, anh vô cùng xúc động trước hình ảnh J. Law lần mở những thùng chứa đồ cũ của mình ngày xưa. Hình ảnh này đã hiển thị trong phim Joy qua thùng chứa những bản vẽ hồi nhỏ của nhân vật Joy Mangano.
“Theo tôi, chúng ta cần tăng số ký lên cho tiêu chuẩn cơ thể bình thường. Ít nhất thì như vậy tôi sẽ không thấy mình là người béo nhất”
Ngoài khoảnh khắc này, kịch bản người phụ nữ mang tên J. Law chắc cũng không thể thiếu hình ảnh những ngày đầu cô từ quê nhà Kentucky đến New York tìm kiếm cơ hội. Khi ấy, cô không có nhiều tiền nên đã thuê một căn phòng nhỏ ẩm thấp, không có bếp nấu, không có nước nóng, ban đêm lũ chuột lộng hành đến mức cô không dám bước chân vào phòng tắm. Có lần lũ chuột đã gặm chiếc bánh mì của J. Law, cô lấy dao cắt phần dấu răng nham nhở của chuột và ăn tiếp. Thời điểm ấy cuộc sống vất vả là thế nhưng cô hạnh phúc biết bao, niềm vui ngời trên khuôn mặt. Ba mẹ cô đến thăm, thấy con gái như vậy, họ biết rằng con đã trưởng thành với lựa chọn của mình.
Phần thưởng cho những nỗ lực tìm kiếm vai diễn, khẳng định bản thân là đề cử Oscar đầu tiên cho J. Law khi cô mới 20 tuổi với phim The Winter Bone. Cô tiếp tục tận dụng những cơ hội phủ sóng toàn cầu trong những bộ phim bom tấn như X-Men, The Hunger Games.
Đấu tranh vì nữ quyền
Gương mặt quả cảm, tóc thắt bím với cây cung giương cao của J. Law trong The Hunger Games thật ấn tượng. Có thể thấy ngay rằng cô nàng Katniss Everdeen trong phim và J. Law ở ngoài đời đều là một người làm cách mạng đúng nghĩa.
Rất nhiều lần Jennifer Lawrence lên tiếng để đấu tranh cho quyền bình đẳng giới, ít nhất là quyền được trả lương công bằng cho phụ nữ ở Hollywood. J. Law cho biết: “Tôi không hiểu tại sao từ feminism (phong trào nữ quyền) lại quá đáng sợ với mọi người. Không nên như vậy, bởi vì từ này có nghĩa là bình đẳng. Nếu xã hội ngày càng tiến bộ, bạn sẽ cảm thấy mạnh mẽ hơn khi là một phụ nữ, và bạn muốn mình được coi trọng nhiều hơn. Bạn không cần phải chối bỏ những đặc ân thiên phú của phụ nữ. Chúng ta nhạy cảm. Chúng ta làm người khác vui lòng. Chúng ta biết thông cảm. Những điều này đôi khi ngăn cản bạn đòi hỏi những gì bạn cần hoặc ngăn cản bạn dám phạm sai lầm”. J. Law chia sẻ thêm: “Khi hãng Sony bị hack thông tin, tôi thấy được con số 21% khoản lương chênh lệch giữa đàn ông và phụ nữ. Tôi nhận ra rằng nếu tôi có tiếng nói thì tôi nên sử dụng nó để phòng khi ngoài kia có nhiều phụ nữ không được trả công xứng đáng cho những gì họ cống hiến”.
“Chúng ta làm người khác vui lòng. Chúng ta biết thông cảm. Những điều này đôi khi ngăn cản bạn đòi hỏi những gì bạn cần hoặc ngăn cản bạn dám phạm sai lầm”
Ngày càng tỏa sáng
J. Law rõ ràng đang là ngôi sao quyền lực ở Hollywood, cũng là cô gái vàng được nhiều người yêu quý vì sự thẳng thẳn, chân thật. Cô sẵn sàng trả lời báo chí rằng chiếc đầm dạ tiệc cut-out hiệu Dior cô mặc hôm nhận giải Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất cho phim Joy tại giải Quả Cầu Vàng hồi tháng 1 là chiếc đầm dự phòng: “Tôi không thể mặc chiếc đầm đã chọn ban đầu vì hôm đó trùng với chu kỳ đèn đỏ hàng tháng của tôi. Chiếc đầm cut-out này khá rộng phía trước nên tôi không có gì phải lo. Còn cái ban đầu thì quá chật, tôi không muốn bó chặt dạ con của mình”.
Bạn có thể hình dung ra phong cách thời trang của J. Law cũng chính là con người cô ấy, mạnh mẽ, không rườm rà, diêm dúa. Trên phố, bạn sẽ thường gặp J. Law với quần tây và giày cao gót mỗi ngày. Mùa lạnh, cô khoác áo măng-tô dài và đôi khi choàng áo măng-tô để che chắn cho chó cưng Pippi. Trên thảm đỏ, J. Law sẽ mặc trang phục thanh lịch, nữ tính của nhà mốt Dior.
Sắp tới J. Law là ứng cử viên nặng ký cho vai diễn Betty Pack, một James Bond phiên bản nữ trong đời thực. Những dự án lớn vẫn chạm tay J. Law và mỗi năm ngôi sao mang tên cô càng trở nên lung linh, rực sáng hơn. Dù vậy, khi thoát khỏi áo xống lộng lẫy, diễm lệ, cô vẫn là một J. Law gần gũi, bình dị, chăm sóc chú chó cưng, quyên góp tiền qua quỹ từ thiện mang tên mình, vui vẻ với bạn bè, hăng say làm việc và khi những điều đẹp xinh nhỏ bé lọt vào tầm mắt thì “tôi tự mua cho mình là một đôi hoa tai. Tôi không có bạn trai nên phải tự mua cho mình thôi”.
Bài: Laura Brown, Yến Lê
Ảnh: Mario Sorrenti
Hair: Duffy
Makeup: Peter Philips (Christian Dior)
Manicure: Alicia Torello (OPI)
Harper’s Bazaar Việt Nam