15 câu thoại hay nhất về hôn nhân trong phim I Am Married…But!

"I Am Married...But!" cho thấy, hôn nhân không chỉ là chuyện của hai người, đó là một cuộc chiến giữa tình yêu, trách nhiệm và những kỳ vọng.

“I Am Married…But!”, phiên bản thu nhỏ của “30 chưa phải là hết” nhưng đời hơn. Ảnh: Netflix “I Am Married…But!”

Truyện Cổ Tích Phần 2 (I Am Married…But!) lên sóng trên Netflix ngày 14/2 ngay lập tức gây ra một cuộc thảo luận lớn về cuộc sống hôn nhân ở tuổi 30. Những câu thoại sắc bén đã chạm đến trái tim của nhiều khán giả. Đặc biệt, từng câu cà khịa của nhân vật do Giai Yến thủ vai đều chính xác lột tả tâm tư của những người vợ, không chỉ khiến nhiều phụ nữ đồng cảm sâu sắc mà còn có vô số tình tiết hài hước, làm cho người xem vừa tức giận vừa bật cười.

Nội dung phim Truyện Cổ Tích Phần 2  (I Am Married…But!): Khi hôn nhân không phải cái kết của chuyện cổ tích

Sau ba năm sống chung với bố mẹ chồng, Nghi Linh (Kha Giai Yến thủ vai) cứ mỗi bảy ngày lại có một lần muốn ly hôn. Cô khao khát được dọn ra ở riêng nhưng liên tục trì hoãn vì chồng cô, Học Hữu (Lưu Dĩ Hào thủ vai) là một “mama boy” chính hiệu.

Mọi chuyện càng trở nên phức tạp khi Nghi Linh vô tình gặp được “tri kỷ” trên ứng dụng hẹn hò và tái ngộ mối tình đầu, trong khi Học Hữu cũng bắt đầu bị thu hút bởi một nữ đồng nghiệp trẻ. Đứng trước muôn vàn thử thách hôn nhân, liệu cả hai có thể vượt qua để giữ lấy tình yêu của mình?

Ảnh: Netflix “I Am Married…But!”

15 câu thoại hay nhất về tình yêu, hôn nhân và sự trưởng thành trong phim I Am Married…But!

1. “Kết hôn và sinh con là một căn bệnh truyền nhiễm”

Bạn của Nghi Linh hỏi: “Nhìn người ta sinh con, cậu không thấy muốn sinh sao?”

Nghi Linh thầm nghĩ: “Chẳng lẽ đi dự đám tang thì sẽ muốn chết à?”

Với cô ấy, kết hôn và sinh con giống như một căn bệnh truyền nhiễm. Giống như khi tham dự lễ tốt nghiệp, nhìn bạn bè đồng trang lứa lần lượt bước lên nhận bằng, còn bản thân mình vẫn đang học, cảm giác bị tụt lại phía sau khiến người ta dễ bị “lây nhiễm”. Kết hôn cũng vậy. Khi xung quanh bạn ai cũng kết hôn, ai cũng sinh con, bạn cũng sẽ muốn kết hôn.

Ảnh: Netflix “I Am Married…But!”

2. “Tôi xuất sắc như vậy, tại sao phải tùy tiện lấy chồng? Sao không nói là đàn ông xuất sắc quá ít, mà lại trách tôi quá kén chọn?”

“Nhất định là do con kén chọn quá!”, câu nói kinh điển mà các bậc trưởng bối dùng để nói con cái mình khi giục cưới.

Khi nghe câu này, Nghi Linh thầm phản bác: “Ngay cả ăn dưa hấu cũng phải chọn quả ngon, tại sao tôi không được quyền chọn chồng? Tôi xuất sắc như vậy, tại sao phải tùy tiện lấy chồng? Sao không nói là đàn ông xuất sắc quá ít, mà lại trách tôi quá kén chọn?”

Cái gọi là “kén chọn” trong mắt người lớn thường bị quy chụp thành việc coi trọng chiều cao, thu nhập hay ngoại hình. Nhưng thực tế, điều mà chúng ta chọn lọc chính là cuộc đời mình. Sự cẩn trọng này không phải là tính toán vụn vặt, mà là sự thấu hiểu rằng hôn nhân chưa bao giờ chỉ đơn thuần là tìm một người để sống tạm bợ cùng nhau.

Ảnh: Netflix “I Am Married…But!”

3. “Vì sao phụ nữ sau 30 tuổi chỉ có thể hướng đến mục tiêu trở thành lương thê hiền mẫu?”

Nghi Linh than thở với đồng nghiệp: “Bạn không thấy kỳ lạ sao? Hồi nhỏ, không phân biệt trai hay gái, ai cũng được dạy phải học hành chăm chỉ, lớn lên phải cố gắng tìm một công việc tốt. Nhưng vừa qua 30, người ta lại đổi giọng, bảo phụ nữ đừng quá mê công việc, phải lo kết hôn sớm, sinh con sớm. Sao kỳ vậy? Vì sao phụ nữ sau 30 tuổi chỉ có thể hướng đến mục tiêu trở thành lương thê hiền mẫu?”

Tại sao nhiều người lại xem chuyện kết hôn và sinh con như đích đến cuối cùng của một người phụ nữ? Dường như nó luôn là những dấu mốc mà con người phải trải qua, không được đi lệch, không được rẽ ngang, khiến cho những người phụ nữ luôn tràn đầy áp lực, chỉ cần lấy chồng muộn là sẽ bị những người xung quanh đánh giá, họ hàng giục giã, như thể đó không phải là cuộc đời của họ vậy.

4. “Trung bình cứ bảy ngày, tôi lại có một lần muốn ly hôn và một trăm lần muốn đánh chết anh ta”

Lời than thở của Nghi Linh chắc chắn đã chạm đến nỗi lòng của rất nhiều người. Yêu và cưới là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Khi kết hôn và sống chung dưới một mái nhà, những điều nhỏ nhặt mà trước đây chưa từng để ý hoặc chưa có cơ hội phát hiện bỗng dần lộ ra. Chẳng hạn như Học Hữu cắt móng tay vứt lung tung, đi vệ sinh không thèm đóng cửa, hay luôn miệng nhắc “mẹ anh nói”,… Những chuyện tưởng chừng nhỏ nhặt ấy đôi khi lại khiến người ta phát điên.

Ảnh: Netflix “I Am Married…But!”

5. “Không phải cuộc sống quá tệ, chỉ là những chuyện nhỏ tích tụ lại, giống như đun nước sôi, cuối cùng cũng sẽ bùng nổ”

Trong hôn nhân, điều bào mòn con người nhất không phải là những biến cố động trời, mà chính là những ngày tháng bình thường dần trở nên ngột ngạt, giống như một ấm nước bị đun trên bếp. Ban đầu chỉ là những chuyện nhỏ nhặt, như việc bóp kem đánh răng ở giữa tuýp nhưng từng chút một, chúng tích tụ lại như kim đồng hồ của áp kế nhích dần lên vạch đỏ. Và rồi, đến một ngày, chiếc ấm nước ấy bất ngờ sôi trào, phá vỡ mọi ảo tưởng về sự bình yên.

6. “Người ta nói kết hôn hoặc là thiên đường hoặc địa ngục, nhưng thật ra ai cũng đang sống ở nhân gian”

Hôn nhân không phải chỉ có hai thái cực, không phải thiên đường lãng mạn, cũng không hẳn là địa ngục khổ đau. Nó giống như một chuyến hành trình tu tập giữa đời thường, nơi hai con người cùng bước đi, cùng học cách chấp nhận cả mặt tốt lẫn mặt chưa hoàn hảo của đối phương.

Không ai là hoàn hảo cả. Vì vậy, khi hai con người không hoàn hảo ở bên nhau, sự hòa hợp không đến từ phép màu, mà là từ việc từng chút từng chút mài giũa góc cạnh của nhau, và chấp nhận nhau, cùng nhau hoàn thiện và vun đắp hôn nhân.

Ảnh: Netflix “I Am Married…But!”

7. “Bạn nghĩ tìm được một người đồng hành là 1 + 1 = 2, nhưng thực tế không phải vậy, mà là 1 + 1 = 1”

Bởi vì bất kể bạn làm gì, ăn uống, sinh hoạt, ngủ nghỉ, tất cả đều phải điều chỉnh theo đối phương. Bạn không còn là chính mình trọn vẹn nữa, mà trở thành một phiên bản bị chia nhỏ, chỉ còn lại 0.5. Vậy nên, hôn nhân không hẳn là có một bạn đồng hành, mà đôi khi lại trở thành một gánh nặng. Những gì ta tưởng là sự hỗ trợ lẫn nhau thực chất lại là những thỏa hiệp, nhượng bộ không ngừng, thậm chí có lúc còn đánh mất cả bản thân.

8. “Dù cùng chạy, nếu tốc độ không giống nhau, hai người sẽ không cùng đến đích, mà chỉ ngày càng xa nhau”

Ảnh: Netflix “I Am Married…But!”

Nghi Linh nói với Rain: “Bạn có biết vì sao tỷ lệ ly hôn lại cao như vậy không? Vì đàn ông chỉ cố gắng trước khi cưới, đến khi cưới rồi thì nghĩ rằng mình đã ghi bàn thắng, có thể nằm thảnh thơi. Nhưng đối với phụ nữ, hôn nhân không phải một trận đấu bóng đá, mà là một cuộc chạy marathon. Đích đến còn xa lắm, nếu chỉ có mình tôi nỗ lực chạy tiếp, thì tôi kết hôn làm gì?”

Nếu sau khi kết hôn, một người nghĩ rằng mọi thứ đã ổn, còn người kia vẫn không ngừng phấn đấu, thì khoảng cách giữa họ sẽ ngày càng lớn. Hôn nhân không chỉ là một cột mốc để đạt được, mà là một hành trình cần cả hai cùng cố gắng, nếu không, một người sẽ bị bỏ lại phía sau, hoặc cả hai sẽ mãi mãi không còn đi chung một con đường nữa.

9. “Hôn nhân là bản hợp đồng vô lý nhất trên đời, chỉ cần ký một nét mực là ràng buộc cả đời”

“Hôn nhân là bản hợp đồng vô lý nhất trên đời, chỉ cần ký một nét mực là ràng buộc cả đời. Nhưng làm sao có thể đảm bảo rằng suốt 50, 60 năm sau, mình sẽ không rung động với ai khác?”

Khi bước vào phòng đăng ký kết hôn, hai người không chỉ ký lên một tờ giấy, mà còn ký lên một cam kết cùng nhau đi qua bao thăng trầm của cuộc sống. Hôn nhân không đơn thuần là một thỏa thuận pháp lý, mà là một lời hứa về trách nhiệm với nhau, chung thuỷ, không phản bội, dù có cảm nắng bất chợt, thì vẫn cần phải loại bỏ những rung động đó và quay trở về với gia đình.

Nhưng Rain đã nói với Nghi Linh rằng: “Cả đời có thể thích rất nhiều người, nhưng chỉ yêu một người mà thôi”.

Ảnh: Netflix “I Am Married…But!”

10. “Hóa ra, dù quen biết một người bao lâu, cũng chưa chắc hiểu hết về họ”

Nghi Linh nhìn Nhậm Vệ dán băng cá nhân cho mình, nhưng cảm thấy anh bây giờ dường như đã là một người hoàn toàn khác so với chàng trai mà cô từng yêu năm nào. Ngay cả những người thân thiết nhất, ở bên nhau lâu nhất, cũng vẫn có những góc khuất chưa từng được hé lộ.

Con người không ngừng thay đổi, và đôi khi, khoảng cách không phải do xa cách về địa lý, mà chính là do ta không còn hiểu nhau như trước nữa. Vậy nên Rain mới nói với cô: “Muốn hiểu trọn vẹn một con người, có lẽ phải mất cả đời”.

11. “Nếu chỉ là ‘nếu như’, thì cũng chẳng có nghĩa lý gì. Cuộc đời đâu phải chỉ cần bấm một nút là có thể làm lại từ đầu”

Khi Nhậm Vệ hỏi Nghi Linh rằng “Nếu năm đó anh không ra nước ngoài học cao học, liệu chúng ta có kết hôn sớm không?”, cô chỉ cười nhạt và đáp: “Những chuyện không xảy ra thì làm sao biết được? Dù có nghiêm túc suy nghĩ bao nhiêu cũng vô ích. ‘Nếu như’ thì vẫn chỉ là ‘nếu như’, mà cuộc đời đâu phải trò chơi, muốn quay lại từ đầu chỉ bằng một nút bấm?”

Dù có tiếc nuối bao nhiêu, dù quá khứ từng đẹp đến thế nào, cũng không thể nào quay lại được nữa. Cuộc sống này làm gì có lắm nếu như như vậy.

Ảnh: Netflix “I Am Married…But!”

12. “Kết hôn không đồng nghĩa với hạnh phúc tuyệt đối, nó chỉ là hành trình tìm cách đến gần hạnh phúc hơn một chút mà thôi”

Nhìn lại những năm tháng bên nhau, Nghi Linh cảm thán: “Có lẽ hôn nhân là như vậy. Nó không mang lại hạnh phúc tuyệt đối, mà chỉ là hai người cùng cố gắng để đến gần hạnh phúc hơn một chút mà thôi”.

Nghe vậy, Lưu Văn Kiệt mỉm cười và nói: “Có thể tìm thấy một người cùng mình tiến về phía trước, biết đâu đó chính là điều hạnh phúc nhất rồi.”

Hạnh phúc trong hôn nhân không phải là một điểm đến, mà là một hành trình. Chỉ cần cả hai vẫn sát cánh bên nhau, hướng về cùng một mục tiêu, thì đó chính là may mắn lớn nhất của đời người.

Ảnh: Netflix “I Am Married…But!”

13. “Hóa ra khi cô đơn và lạc lõng, một câu quan tâm giản đơn cũng có thể rọi sáng cả thế gian”

Nghi Linh chợt nhận ra anh chàng dược sĩ ấm áp không chỉ dịu dàng với riêng mình cô. “Hóa ra khi người ta cô đơn, khi thấy lòng lạnh giá, chỉ cần một câu hỏi han giản đơn cũng đủ mang đến ánh sáng như Phật quang phổ chiếu, khiến bản thân như đeo kính lọc mà quên mất cả vũ trụ này còn biết bao người khác. Cứ ngỡ rằng hoàng tử đến đây để cứu mình, nhưng thật ra anh ấy vẫn luôn dang tay cứu cả thế giới”.

Quả nhiên, trong những lúc lạc lõng nhất, con người rất dễ để trái tim mình bị che mờ, dễ dàng rung động với sự quan tâm nhỏ nhặt mà mình đang thiếu thốn, để rồi chìm đắm vào ảo tưởng vốn dĩ không hề có.

14. “Tôi yêu bạn vì bạn chính là bạn. Tôi yêu bạn cũng vì bạn giúp tôi vẫn là chính tôi, chẳng cần thay đổi gì cả”

Cuối cùng, sau bao hiểu lầm và tổn thương, Nghi Linh và Học Hữu cũng thẳng thắn trò chuyện với nhau. Khi Học Hữu lấy hết can đảm để hỏi “Vì sao em lại chọn cưới anh?”, Nghi Linh chợt nhớ lại…

Khi yêu nhau, cô mải mê công việc đến mức đôi lúc quên cả sự tồn tại của anh, vậy mà anh chưa từng than phiền. Sau khi kết hôn, cô liên tục quên kỷ niệm ngày cưới, nhưng Học Hữu vẫn luôn nhớ và lặng lẽ chuẩn bị những bất ngờ cho cô. Anh chưa bao giờ muốn thay đổi cô, chưa bao giờ ép cô trở thành một ai khác. Ở bên anh, cô có thể là chính mình.

Ảnh: Netflix “I Am Married…But!”

15. “Người thực sự dành cho ta không phải là người hoàn hảo nhất, mà là người yêu trọn vẹn con người ta, không vì chông gai mà buông tay”

“Người phù hợp với ta chưa chắc đã hoàn hảo, cũng chưa chắc có thể trò chuyện từ sáng đến tối không ngừng nghỉ. Nhưng họ sẽ là người yêu chính con người thật của ta, sẽ không vì con đường quá nhiều chông gai mà dễ dàng bỏ cuộc”.

“Chân ái” không phải là một người lý tưởng theo tiêu chuẩn nào đó, mà là người sẵn sàng đón nhận cả điểm tốt lẫn điểm chưa hoàn thiện của ta và luôn ở bên cạnh dù có chuyện gì xảy ra. Đôi khi, chưa chắc đúng gu sẽ tốt, mà sự phù hợp mới là quan trọng nhất.

XEM THÊM:

Harper’s Bazaar Vietnam

Xem thêm