HARPER’S BAZAAR: Nước hoa là sản phẩm rất khó kinh doanh vì nó được xem là sản phẩm mà không phải sản phẩm. Lý do tại sao anh bén duyên với ngành khó tính này?
ERIC TRẦN: Theo quan điểm cá nhân, nước hoa là một ngành kinh doanh đặc thù, nếu bạn không phải là người yêu thích và say mê với nó thì sẽ là một trở ngại rất lớn với người kinh doanh. Nước hoa niche, luxury, xa xỉ nó lại càng khó hơn gấp nhiều lần.
Nếu bạn xem nước hoa là một vật phẩm hữu hình thôi thì nó chưa đủ, đây mới chỉ là điều kiện cần; điều kiện đủ thì bạn cần phải trang bị sẵn sàng lượng kiến thức đủ để phục vụ những việc quyết định đúng đắn cho những chiến lược kinh doanh ở tương lai – điều kiện cần tôi vừa nhắc đến thường sẽ xuất phát bằng tình yêu của bản thân dành cho nước hoa.
Chính vì vậy tôi bén duyên với kinh doanh nó xuất phát bằng hai chữ tình yêu. Tôi cũng chưa bao giờ lập kế hoạch hay có những ý định gì với việc kinh doanh ngành này trước đây. Nó đến như một chữ hữu duyên, ngành chọn mình. Cuộc sống vốn là thế, có những điều mình đâu thể chọn?
HARPER’S BAZAAR: Anh có một phát ngôn khá “ngông”: Anh là số một, khách hàng mới là số hai. Nếu như khách hàng không phải là số 1 thì mùi hương anh làm ra để phục vụ cho ai? Hay mục đích cuối cùng là bán hàng hay để thỏa mãn bản thân?
ERIC TRẦN: Thứ nhất: Khi tôi trưởng thành về nhận thức, điều tôi thấy hầu hết trên cuộc đời này, ai cũng giống nhau là đi tìm kiếm hạnh phúc. Vậy nếu tôi không hạnh phúc thì khách hàng, những người thân xung quanh tôi liệu có hạnh phúc không? Tư tưởng này ăn sâu trong tôi và thậm chí cực đoan. Tôi không làm bất kì điều gì khiến tôi không hạnh phúc.
Nước hoa tôi làm ra, trước tiên, nó phải thỏa mãn “cơn” tôi hạnh phúc, tôi phải “sướng” trước, nếu không đủ hai yếu tố đó thì kinh doanh ai mà mua? Vì tôi hạnh phúc trước thì khách hàng mới đón nhận năng lượng hạnh phúc đó từ tôi. Bạn có thích một người không hiểu gì về bản thân của mình, không biết gì về đứa con của mình ngồi trò chuyện với bạn không?
Thứ hai: Với tôi khách hàng không thể là số một? Tại sao khách hàng phải là số một? Tại sao không phải là công bằng với nhau?
Kinh doanh là cả hai đều win-win. Tôn trọng, tử tế, đạo đức nhất chính là tôn chỉ của tôi. Tại mỗi thời điểm tôi có bao nhiêu khả năng tôi cho đi bấy nhiêu. Với tôi khách hàng cũng là con người như nhau. Tôi không có khái niệm “hầu hạ” khách hàng. Vì những gì tôi có được là những trải nghiệm, thời gian và tâm huyết của bản thân. Hiển nhiên nó tương xứng với “phần thưởng” chứ không ai cho không ai bất kì điều gì.
Chính vì vậy nếu tôi không phải là số một, thì trước tiên phải là công bằng đã. Tôi có quyền không đón tiếp, không bán, nếu khách hàng đó không tử tế với nhân viên tôi, với doanh nghiệp tôi.
HARPER’S BAZAAR: Bởi ViinRiic Galeries de Parfums là một doanh nghiệp phát triển ổn định, anh Eric Trần có nghĩ là nếu như thay đổi quan điểm kinh doanh “tự làm, tự chơi, tự chọn khách hàng” thì doanh thu có vượt bật hơn hay không?
ERIC TRẦN: Ổn định của bạn vừa nói là tự bạn cảm nhận hay là bạn nghe từ đâu? Nếu bạn cảm nhận được thì đâu đó như một sự khẳng định cho quan điểm trên. Nếu bạn nghe từ người khác truyền thông, điều này lại là bảo chứng cho quan điểm trên thuyết phục hơn nữa. Đồng nghĩa với việc nếu không tự làm, không tự chơi, không tự chọn thì doanh nghiệp tôi đã bị loại khỏi thị trường và không thể phát triển theo hướng bền vững, ổn định. Vậy cần gì chúng ta phải thay đổi? Và cũng không ai chắc chắn, nếu thay đổi ba yếu tố trên thì doanh thu sẽ vượt bật? Trước mắt với chiến lược tự làm, tự chơi, tự chọn đến ngày hôm nay chúng tôi vẫn ổn.
HARPER’S BAZAAR: Mọi người thường quan niệm: một người làm sáng tạo nghệ thuật thì cần phải mềm mỏng, nhưng trong kinh doanh anh đề cao sự gan lì, liệu điều này có khiến anh thấy mâu thuẫn với chính bản thân mình không?
ERIC TRẦN: Làm nghệ thuật và kinh doanh là hai phạm trù khác nhau. Nhưng chính vì hai đặc tính này nó giúp tôi rất nhiều trong công việc sáng tạo cũng như kinh doanh của mình. Tôi không thấy có bất kì điều khó chịu khi hai tính cách này song hành. Ngược lại, tôi cảm thấy mình may mắn khi không quá cảm tính và nghệ sĩ khi ra thương trường và không hề khô khan cục súc khi kinh doanh.
Song, kinh doanh giúp tôi thỏa mãn những thành quả từ những sáng tạo của bản thân. Nhờ kinh doanh mọi người đón nhận những sản phẩm nghệ thuật của tôi rộng rãi hơn. Vậy thì ngại gì chúng ta không phát huy hai yếu tố trên, để nó trở thành ưu tú hơn?
Nếu không có tính gan lì và kiên nhẫn tôi đã phải rời bỏ dự án riêng của mình sau những thất bại trong sáng tạo. Có những mùi hương làm tới làm tui, mất cả vài tháng, số lần tái bản lên tới cả trăm lần. Cũng vì tính nghệ sĩ mà tôi cũng bớt tính rủi ro, làm cho bản thân giảm đi những áp lực không đáng có.
HARPER’S BAZAAR: Định hướng kinh doanh trong tương lai của anh là gì?
ERIC TRẦN: ViinRiic vẫn muốn tiếp tục sứ mệnh dẫn đầu trong ngành nước hoa xa xỉ và cao cấp tại Việt Nam, đây là mong muốn cũng là động lực và đồng thời cũng là áp lực cho chính bản thân mình phải luôn phấn đấu. Đó cũng là chiến lược trọng điểm mà tôi muốn khẳng định vị trí thương hiệu của mình tại Việt Nam.
Tôi còn muốn ViinRiic không chỉ trở thành một thương hiệu mang tính nội địa hóa. Biết đâu một ngày nào đó ViinRiic sẽ trở thành một thương hiệu mang tính quốc tế-toàn cầu hoá và có mặt khắp nơi trên thế giới?
Dự án cá nhân của tôi cũng dần hình thành sau hơn hai năm chuẩn bị và ấp ủ. Một thương hiệu nước hoa do chính mình trực tiếp sáng tạo sẽ ra mắt tại Paris vào năm sau. Đây sẽ là di sản của cá nhân, tâm huyết, thời gian, tài chính, sức khoẻ của tôi đã đặt hết vào dự án này. Tôi hi vọng mọi người sẽ đón nhận những thành quả làm việc rất nghiêm túc của tôi, của một người Việt Nam đầu tiên dám thử sức mình với một ngành kinh doanh được mệnh danh là “đặc sản” của nước Pháp.
GẶP GỠ CÁC DOANH NHÂN THÀNH ĐẠT:
PPP LASER CLINIC CHIẾN THẮNG 2 GIẢI THƯỞNG LỚN TẠI APEA 2024
GẶP GỠ “VUA BÁNH MÌ” CỦA THÀNH PHỐ PERTH, ÚC – DJ LEE, CHỦ THƯƠNG HIỆU LE VIETNAM
ÔNG JOHNATHAN HẠNH NGUYỄN NHẬN GIẢI THƯỞNG CỐNG HIẾN TRONG LĨNH VỰC THƯƠNG MẠI HÀNG KHÔNG
Harper’s Bazaar Việt Nam