Không khó để nhận ra hình ảnh của Chi Pu tràn ngập trên các mặt báo những ngày gần đây, khi cô vừa sang Hàn Quốc nhận giải Rising Star hạng mục Điện ảnh tại lễ trao giải Asia Artist Awards 2016. Có sự khen ngợi, sự ngạc nhiên và không thể tránh những đàm tiếu. Nhưng sau tất cả, giải thưởng như một con dấu ghi nhận những nỗ lực của Chi và từ đó khắc họa phần nào con người của cô như chính cô mô tả: lì lợm và không ngừng nghỉ.
Liều lĩnh tạo nên sự khác biệt
Khác với mẫu số chung về thành công mà xã hội luôn hướng tới, Chi bắt đầu xây dựng sự nghiệp khi chưa có tấm bằng đại học trong tay. Cô tặc lưỡi: “Chi còn chưa hoàn thành việc học đây, khổ lắm!”
Công việc bận rộn cùng lịch trình kín đặc những dự án mới mẻ đã làm Chi Pu phải bảo lưu kết quả học tập tại trường đại học RMIT. Nhưng chắc chắn rằng Chi Pu của hiện tại phải cảm ơn Chi Pu của ngày ấy rất nhiều vì quyết định đó. “Nếu Chi vẫn chỉ đi học, rồi ra trường làm một công việc văn phòng thì có lẽ Chi sẽ không vui vẻ, hạnh phúc và có thể làm những gì mình thích như hiện tại. Chi nghĩ đấy là một quyết định liều lĩnh, nhưng lại vô cùng đúng đắn”.
Tôi hỏi Chi về định kiến “chân dài não ngắn” trong xã hội bây giờ, Chi bật cười: “May quá, chân Chi ngắn!” rồi bộc bạch, “Chi nghĩ những gì mình làm được trong suốt thời gian qua là một điều đáng để mọi người ghi nhận. Đâu phải mình tạm ngưng chuyện học để chơi? Những dự án mình thực hiện đều được đầu tư rất nghiêm túc. Đã có những sản phẩm được khán giả đón nhận nồng nhiệt, cũng như giaới chuyên môn đánh giá cao. Chi nghĩ như vậy là mình đã lao động, đã tốn nhiều chất xám rồi”.
Có lẽ sẽ có nhiều người nghĩ Chi bồng bột, sốc nổi nhưng không phải ai cũng dám quyết định đi một con đường hoàn toàn mới như Chi, ngược lại với những định kiến khắt khe của số đông. Chi đã tự tay đặt nên những viên gạch đầu tiên cho tương lai, đơn giản chỉ bằng đam mê, sự liều lĩnh và chiếc vé máy bay một chiều vào Sài Gòn đúng ba năm về trước.
“Cảm giác khi đạt được thành công sau khi mình dồn hết công sức, tâm trí, thời gian vì một điều gì đó, là cực kỳ sung sướng”
“Dreams don’t work unless you do”
Cách đây 7 năm, Chi Pu bắt đầu dấn thân vào nghệ thuật sau khi bước ra từ một cuộc thi nổi tiếng cho giới trẻ. Rồi từ đó, cô trở nên quen mặt với công chúng qua những trang bìa tạp chí, bộ ảnh thời trang hay một vài vai diễn nho nhỏ.
Rõ ràng, Chi hoàn toàn có thể ở lại Hà Nội, vừa được ở gần gia đình mà cũng không hề thiếu công việc để làm. Nhưng tính cách của Chi không cho phép cô đặt mình vào một vòng tròn an toàn như thế. Chi nhấn mạnh: “Cảm giác khi đạt được thành công sau khi mình dồn hết công sức và thời gian vào một điều gì đó, nó cực kỳ sung sướng. Sướng hơn là ngày nào cũng nhàn nhàn, bình thường, tẻ nhạt, đủ để bạn sống chứ không đủ để bạn thấy vui, thấy mọi điều có ý nghĩa”.
Thế là cô gái 20 tuổi quyết định một thân một mình Nam tiến. Điều may mắn với Chi là, cô đã sớm nhận ra thành công không bao giờ đến với những người ngồi một chỗ. Chi ít khi lên mặt báo, nhưng đã lên thì sẽ gắn liền với những dự án nghệ thuật liên tiếp. Nhiều đến mức làm người ta phải băn khoăn, Chi lấy cảm hứng từ đâu mà lúc nào cũng sôi sục trong những ý tưởng mới, thử thách mới? Đôi khi câu trả lời lại đơn giản hơn những gì ta nghĩ, Chi nói nhẹ bẫng: “Từ tất cả mọi thứ xung quanh. Từ những câu chuyện của Chi, của bạn bè hay có thể từ một câu nói trong một cuốn sách cũng tạo nên được một bộ phim. Những phim Chi tự viết kịch bản lấy cảm hứng rất nhiều từ những cuốn sách Chi đọc”.
Thức thời và dám làm mới bản thân, chính là điều giúp tên tuổi Chi Pu luôn mới trong một loạt cái tên càng ngày càng cũ. Có lẽ vì cô tự nhận mình là người đa nhân cách, nên ta có thể thấy Chi Pu hóa thân vào nhiều vai trò khác nhau: diễn viên, MC, vũ công hay mới đây là nhà sản xuất, biên kịch kiêm diễn viên chính trong dự án web-drama Tỉnh giấc tôi thấy mình trong ai. Đối với Chi, mọi cơ hội đều là một cái duyên và cô luôn muốn tận dụng để phá bỏ những giới hạn cũ kỹ của bản thân. Chi tự nhận mình đang muốn thể hiện chính mình, nhưng vẫn luôn tỉnh táo để biết đam mê thật sự chính là nghiệp diễn. Trong tương lai, “khi đã già quá rồi, xấu quá rồi, không ai muốn mời mình đóng phim nữa thì sẽ có cái tên mới là nhà sản xuất Chi Pu” – Chi khúc khích cười.
Thành công của cô gái nhỏ nhắn đến khó tin này làm người khác đặt ra câu hỏi, bí quyết là gì? “Dreams don’t work unless you do”, Chi chậm rãi nói, “trong 24 giờ mình nghĩ về những giấc mơ thì có khi chỉ cần 2 giờ là mình đã làm được việc đó rồi, cho nên đừng suy nghĩ nữa mà hãy làm đi!” Đó cũng là điều tạo nên sự khác biệt của cái tên Chi Pu. Vì đằng sau cái tên đó là cả một câu chuyện của sự thành công được tạo bởi 99% nỗ lực và chỉ 1% may mắn.
“Chi đã từng muốn bỏ tất cả”
Mọi chuyện trên đời đều có cái giá phải trả, sự nổi tiếng cũng vậy. Cuộc sống riêng tư, lời ăn tiếng nói, sự vô tư là một trong những thứ phải đánh đổi.
Chi Pu cũng không phải ngoại lệ. Người ta quên rằng Chi vẫn chỉ là một cô gái trẻ bình thường với những cảm xúc cũng rất đỗi bình thường. Ngàn lời chỉ trích cộng thêm guồng quay khắc nghiệt của giới giải trí đã buộc cô phải gồng mình lên quá lâu để chống chọi, cho đến khi mọi thứ vỡ òa. “Cách đây 2 tuần là khoảng thời gian thực sự khủng khiếp, Chi ngồi khóc và nghĩ đến chuyện “Hay thôi bây giờ mình nghỉ”. Chi nói với anh quản lý là bỏ đi, Chi không muốn làm nữa, Chi mất cảm xúc trong nghệ thuật rồi. Chi thấy mình vô cảm. Mình đi theo cái guồng như một cỗ máy, cười nói xong về nhà lại cảm thấy rỗng tuếch. Sau khi suy nghĩ rất nhiều, Chi quyết định nghỉ thực sự hai ngày. Chi ra Hà Nội, hít thở bầu không khí quen thuộc. Tự nhiên Chi thấy mọi thứ thanh thản và nghĩ “Trời ơi thật là ngu ngốc nếu đã làm được đến lúc này rồi còn buông bỏ nữa”. Từ giờ, Chi nghĩ mình sẽ không kỳ vọng quá nhiều vào bản thân, vào những gì ê kíp phải làm cho mình. Chi sẽ làm mọi thứ một cách thoải mái nhất có thể”.
Bỗng nhiên Chi Pu làm tôi liên tưởng đến hình ảnh của hạt cà phê. Dù nhỏ bé nhưng loại hạt này không thể có hương vị thơm ngon nhất nếu không pha với nước sôi ở 100 độ C. Khi nước nóng nhất, đồng nghĩa với nghịch cảnh lớn nhất thì cà phê mới đủ ngon và đậm đà.
“Tôi tôn thờ tình yêu”
Kỳ lạ ở một điểm, bên cạnh những thành tựu đạt được chuyện tình cảm của Chi luôn được truyền thông đặc biệt “ưu ái”. Tôi băn khoăn không biết có bao giờ vì vậy mà Chi thay đổi con người mình không? Chi vui vẻ: “Không, mình vẫn thế, vẫn luôn mù quáng và không bao giờ hối hận vì tình yêu. Đôi khi những điều mình làm còn khiến người ta thấy sợ ấy (cười lớn). Chi luôn dành những điều đặc biệt nhất cho tình yêu”.
Trong một mối tình, ai yêu nhiều hơn người đó khổ. Những ai đã từng trải qua đổ vỡ đều hiểu và luôn giữ lại một chút trái tim cho riêng mình. Nhưng Chi lại nín thở: “Chi từng thử rồi nhưng… đâu lại vào đấy thôi! Đôi khi mình yêu họ quá lại làm họ cảm thấy không cần mình nữa. Chi biết mình không nên coi họ là tất cả. Nhưng khi cảm xúc trỗi dậy thì lý trí của Chi lại đi đâu mất rồi (cười lớn). Mình lại là một Chi Pu cuồng nhiệt trong tình yêu như ngày xưa. Nhưng Chi tự tin chính vì sự sâu đậm đó mà dù họ có đi đâu sẽ không bao giờ tìm lại được cảm xúc như khi bên cạnh Chi”. “Vậy là Chi đang yêu?” “Lúc nào Chi cũng đang yêu, có thể là yêu một người, có thể là yêu chính bản thân mình”.
Sau một tiếng đồng hồ trò chuyện với Bazaar, lúc này trời đã tối muộn, Chi kêu đói và xin lỗi nếu trả lời không được hay. Tôi hứa sẽ “tha” cho Chi sau câu hỏi cuối.
– Chi có đang hạnh phúc không?
CHI PU: (quả quyết) Hạnh phúc chứ!
– Vậy hạnh phúc với Chi là gì?
CHI PU: Hết mình với những điều đang làm, dành trọn vẹn tình cảm cho những người mình đang yêu thương, với Chi đó là một niềm hạnh phúc rồi.
Bài: Đức Huy – Photo: Kỳ Anh – Stylist: Emil Ty
Trang điểm và làm tóc: Mimi
Trang phục: Đặng Hải Yến, Kelly Bùi
Harper’s Bazaar Việt Nam