Cắn bút suốt ba ngày tôi vẫn không biết nên viết gì về Inle Lake. Không phải là không có gì để viết, mà vì có quá nhiều thứ tuyệt diệu ở vùng đất này. Thế nên tôi không biết nên kể gì, bỏ gì.
Mọi thứ bắt đầu từ lúc tôi nhìn thấy một vòm hoa màu tím bừng trên cao. Anh chàng tài xế taxi bảo: “Hoa phượng tím”. Màu tím mộng mơ báo trước những ngày êm đềm ở khu hồ này, mà tôi đặt tên là Xứ sở Cổ tích.
Đến xứ cổ tích
Taxi dừng lại trước một đầu cầu gỗ. Cầu vắt từ bờ ra hồ, xa vài trăm mét. Dưới nước là những vạt cây dại chen lẫn hoa sen. Bầy cò trắng bay là là, rồi đậu xuống giữa những vạt cây xâm xấp nước. Mấy cô nhân viên resort lấy hành lý của chúng tôi bỏ lên chiếc xe bò rồi đẩy vào khu tiếp tân.
Trước khi đến đây, chúng tôi đã đọc kỹ các lời khuyên cho du khách. Ai cũng khuyên nên ở trong thành phố Nyaung Shwe, rẻ hơn và có nhiều nhà hàng. Chúng tôi quyết định làm ngược lại. Đi đến miền cổ tích mà ở trong một thành phố có nhiều người da trắng hơn người bản xứ, nhiều nhà hàng Tây hơn nhà hàng món ăn Burmese, thì còn gì thú vị. Chúng tôi chọn Myanmar Treasure Resort, khu resort 4 sao nằm ngay trên hồ.
Ấn tượng về mặt hồ bao la
Những ngôi nhà nâu cắm những cẳng gỗ gầy guộc xuống mặt hồ chẳng khác nào những chú cò im lìm soi bóng xuống nước ngoài kia. Trong bầu không khí tĩnh lặng, chỉ có tiếng xe kéo đồ của chúng tôi vang lên lọc cọc, lọc cọc trên các thanh gỗ tròn lát cầu.
Trên hồ quanh năm mát mẻ, vì thế chẳng thấy bóng dáng máy lạnh đâu. Những căn phòng nghỉ rộng rãi chỉ có quạt. Hé cánh cửa hướng ra ban công, gió òa vào mặt mát rượi. Tôi bỏ giày, đi chân trần ra mặt sàn gỗ. Những vạt hoa súng, hoa sen trải rộng dưới chân tôi, rồi kéo tuốt ra xa. Buổi chiều hoa cụp cánh.
Hoàng hôn trên mặt hồ
Phía rặng núi xa bên kia hồ, mặt trời đỏ au đang xuống dần. Tôi đứng quay lưng về phía mặt trời, bấm một tấm ảnh ngược sáng. Quầng sáng hoàng hôn tạo một vòng tròn quanh đầu, không khác gì một vương miện ánh sáng tuyệt đẹp. Đêm ấy, tôi ngủ thiếp đi trong một giấc ngủ êm đềm, không mộng mị.
Tiếng chim rộn rã vang lên đánh thức tôi. Có một chú chim nào đó đứng ngay dưới sàn nhà kêu “Quéc, quéc, quéc”. Mới hơn 4 giờ sáng. Tôi nhẹ nhàng lấy chiếc điện thoại, mở ghi âm rồi rón rén ra ban công. Nghe tiếng động cửa, những tiếng chim im bặt. Tôi ngồi xuống chiếc ghế, thoải mái gác chân lên bàn, ngửa đầu hưởng thụ cơn gió ban mai.
Chuyến thăm hồ từ sáng sớm
Mọi thứ chìm vào yên tĩnh một chút, rồi lại ồn ào lên như chợ vỡ. Lũ chim sáng hăng say gọi bạn đi kiếm ăn. Ngồi nghe chúng choang choác một lúc, rồi tôi cũng phải khởi hành. Hôm nay chúng tôi thuê thuyền đi vãn cảnh hồ.
Ở Inle Lake, bạn phải bắt đầu đi thật sớm, khoảng 5 giờ sáng. Có thế bạn mới được hưởng cái thú ngắm bình minh từ mặt hồ. Trước khi ghe khởi hành, bao giờ cũng có những nhân vật trong kinh Phật của Myanmar chào đón bạn. Thoạt trông, trang phục của họ gợi đến những chú bướm vàng.
Một lớp sương mù mịt phủ kín mặt nước, ánh hồng ửng lên trên những rặng núi phía đông. Rồi mặt trời đột ngột ló lên, chói lọi. Những cánh chim chấp chới bay ngang ánh mặt trời, khác gì một bức tranh thủy mặc. Inle Lake, xứ sở cổ tích là đây.
Cuộc sống trên mặt nước
Chiếc thuyền dài xé nước lao đi. Cậu nhân viên của resort cũng là người lái thuyền. Cậu rất tinh tế. Mỗi khi thấy tôi đưa máy ảnh lên định bấm là cậu lập tức đi chậm lại, hoặc dừng hẳn thuyền cho tôi chụp.
Trên hồ có nhiều người đang đánh cá. Họ dùng những tấm lưới dài chụp xuống mặt nước. Lý thú nhất là cảnh họ đứng trên mũi thuyền bằng một chân, chân kia quặp chiếc mái chèo khua nước, đẩy thuyền lướt về phía trước. Không biết sao hình ảnh đứng một chân trên đầu thuyền của họ lại gợi cho tôi tưởng tượng đến những con cò.
Mặt nước trong vắt rập rờn những ngọn rong, như tóc của nàng công chúa Thủy tề. Đằng kia, một chiếc thuyền nghiêng về một phía. Bốn người đàn ông đứng hẳn sang một bên mạn, ra sức kéo những bó rong khổng lồ vào thuyền. Cậu lái thuyền tắt máy. Tôi tò mò hỏi: “Họ lấy rong làm gì?” Nhờ cậu mang hết vốn từ tiếng Anh và ngôn ngữ cơ thể ra dùng, chúng tôi mới tạm hiểu là người ta lấy rong đắp bè. Nhưng tôi vẫn không hiểu người ta đắp bè làm gì, cho đến buổi trưa, thuyền tấp vào một vườn nổi với biển đề “Organic tomato garden”. Ra thế. Rong được dùng đan bè nổi, rồi người ta đổ đất lên tạo thành vườn. Inle Lake nổi tiếng với những khu vườn bồng bềnh này.
Thành Venice của Đông Nam Á
Tất cả các ngôi nhà ở đây đều dựng trên mặt nước. Đi giữa khu làng, cảm giác chẳng khác gì đi giữa thủy thành Venice nước Ý. Chúng tôi tấp vào một tiệm làm đồ trang sức. Myanmar là xứ sở của những mỏ vàng bạc và đá quý, vì thế tôi không quên mua một chiếc nhẫn bạc cẩn sapphire tuyệt đẹp làm kỷ niệm. Chiếc nhẫn giá 100 đô la Mỹ. Ở Sài Gòn, chiếc nhẫn này không dưới 500 đô la.
Vùng đất của đạo Phật
Tuy nhiên, giá trị nhất là những cuốn kinh Phật cổ hàng trăm năm. Mỗi trang sách là một miếng tre biên kinh Phật. Thời Campuchia bị nạn diệt chủng Khmer Rouge, nhiều trí thức đã bị giết bằng kinh Phật. Lính Pol Pot dùng miếng tre cưa cổ họ đến chết. Tôi chưa bao giờ nghĩ có lúc mình sẽ thấy những cuốn sách cổ này.
Myanmar mới mở cửa được ít năm, vẻ đẹp ở đây vẫn còn như viên ngọc giấu kín. Bạn hãy tranh thủ đến thăm miền đất này trước khi du lịch và thương mại phá hỏng nó.
Muốn đến thăm hồ Inle Lake?
Đi Myanmar không cần visa. Bạn đặt vé máy bay đến thủ đô Yangon.
- Từ Yangon, bạn bay hãng hàng không Air KBZ tới sân bay Heho, cách hồ Inle 46 km.
- Nhiều taxi đậu ngoài sân bay đưa bạn tới Nyaung Shwe. Đa số các tua du lịch hồ bắt đầu từ đây. Khách sạn rẻ, chỉ khoảng 35 đô la Mỹ/đêm. Tuy nhiên thành phố không đẹp. Nếu muốn thưởng thức cảnh thần tiên, bạn nên đặt phòng nghỉ ở một trong các resort trên hồ, giá từ 85 đô la/đêm.
- Các resort có thuyền riêng phục vụ bạn đi chơi hồ, hoặc họ có thể đặt thuyền cho bạn dễ dàng, giá khoảng 25 đô la/ngày.
- Hồ Inle nổi tiếng với vải dệt từ sợi hoa sen. Sợi sen thơm, mát và mềm. Một chiếc khăn 45 x 120 cm giá khoảng 100 đô la Mỹ.
Harper’s Bazaar Việt Nam