Đạo diễn Nguyễn Nam: “Muốn làm chương trình cho trẻ em, phải yêu các con như con của mình”

Nguyễn Nam, hay còn gọi là bác Leng Keng, tổng đạo diễn đứng sau sự trở lại đầy cảm xúc của chương trình Bố ơi mình đi đâu thế? mùa 5.

Tổng đạo diễn Nguyễn Nam, Bác Leng Keng, là một đạo diễn nổi tiếng trong làng điện ảnh Việt Nam, được biết đến qua nhiều bộ phim và chương trình truyền hình ăn khách.

Trở lại sau tám năm với mùa 5 của Bố ơi mình đi đâu thế?, đạo diễn Nguyễn Nam, người được các nhân vật trong chương trình trìu mến gọi là bác Leng Keng, mang đến một hành trình cảm xúc đầy tinh tế, nơi mỗi ông bố là một sắc màu, mỗi đứa trẻ là một câu chuyện đáng nhớ. Sự trở lại lần này không chỉ đánh dấu bước chuyển mình trong cách kể chuyện truyền hình thực tế, mà còn mở ra nhiều góc nhìn mới về vai trò người cha trong hành trình nuôi dạy con.

Trong cuộc trò chuyện cùng Harper’s Bazaar Vietnam, đạo diễn Nguyễn Nam chia sẻ về chiến lược sản xuất, triết lý giáo dục và thông điệp yêu thương gửi đến những khán giả đang đi tìm giá trị thật giữa thời đại ồn ào.

HARPER’S BAZAAR: Điều gì tạo nên sự khác biệt giữa mùa 5 với các mùa trước đó của Bố ơi mình đi đâu thế?

NGUYỄN NAM: Mỗi mùa phát sóng, chúng tôi đều chọn lọc những cặp bố con nổi tiếng, những người có thể mang đến cá tính riêng biệt và tạo nên màu sắc giải trí chân thật. Tuy nhiên, điểm khác biệt lớn nhất của mùa 5 nằm ở khoảng cách tám năm nghỉ sóng. Trong thời gian ấy, một thế hệ các ông bố mới đã xuất hiện: trẻ trung hơn, cởi mở hơn, và văn minh hơn trong tư duy nuôi dạy con.

Họ không ngại để con sai, không ngại để con thử. Ngược lại, họ khuyến khích các bé bước ra khỏi vùng an toàn, sẵn sàng trải nghiệm và đối diện với thử thách. Bởi vì dù có thử, có sai, thì các con vẫn luôn biết rằng: “Ba đang ở đây. Ba sẽ đi cùng con đến cuối hành trình.” Chính tinh thần ấy, vừa hiện đại, vừa đầy yêu thương, đã thổi làn gió mới cho mùa 5.

HARPER’S BAZAAR: Việc lựa chọn ba nghệ sĩ Neko Lê, Duy Hưng và Trung Ruồi cho mùa 5 mang ý nghĩa gì trong tổng thể kịch bản chương trình?

NGUYỄN NAM: Đây là một quyết định mang tính chiến lược mà chúng tôi đã cân nhắc kỹ lưỡng. Mỗi ông bố đại diện cho một cá tính, một gam màu riêng biệt góp phần làm nên bức tranh đa chiều của chương trình.

Neko Lê là một đạo diễn, vì vậy anh có cách quan sát và phản ứng rất linh hoạt, mang lại màu sắc sắc sảo, sâu sắc và giàu cảm xúc. Duy Hưng lại là kiểu người mạnh mẽ, quyết đoán nhưng không kém phần ấm áp. Trong khi đó, Trung Ruồi đem đến nét mềm mại, hài hước, giúp cân bằng cảm xúc và khiến câu chuyện nhẹ nhàng, gần gũi hơn, đồng thời, cũng là người cân bằng hai ông bố còn lại.

Sự đa dạng trong tính cách ấy tạo nên ba cách ứng xử trước mỗi tình huống, từ đó, khán giả có thể cảm nhận rõ hơn những cách tiếp cận khác nhau trong vai trò làm cha. Dù xuất phát điểm có khác biệt, điểm chung giữa họ vẫn là tình yêu dành cho con, sẵn sàng lăn xả, vất vả để đổi lấy một nụ cười hạnh phúc của con trẻ. Và đó chính là điều tuyệt vời nhất.

HARPER’S BAZAAR: Đâu là nguyên tắc cốt lõi mà bác Leng Keng luôn giữ khi xây dựng format của chương trình thực tế Bố ơi mình đi đâu thế? Có điều gì “bất di bất dịch” không thể phá vỡ?

NGUYỄN NAM: Với tôi và êkíp, nguyên tắc cốt lõi không bao giờ thay đổi chính là sợi dây tình cảm thiêng liêng giữa cha và con. Dù có bao nhiêu thử thách, bao nhiêu tình huống xảy ra, thì điểm tựa cảm xúc vẫn luôn là tình thân, thứ khiến khán giả lắng lại giữa vô vàn chương trình giải trí ngoài kia.

Chúng tôi nhận ra, các ông bố ngày nay cởi mở hơn, sẵn sàng chia sẻ những suy nghĩ rất thật về việc làm cha, về ước mong đồng hành cùng con. Họ không còn rập khuôn theo mô hình giáo dục cứng nhắc của thế hệ trước, mà linh hoạt dung hòa giữa truyền thống và những giá trị hiện đại. Chính điều đó làm nên bản sắc riêng của Bố ơi mình đi đâu thế? 2025.

Còn nếu hỏi có điều gì là “bất di bất dịch”, thì tôi tin chỉ có một: tình yêu thương. Không có kịch bản nào quy định được cách một người cha yêu con mình ra sao, dù nghiêm khắc như Duy Hưng hay dịu dàng như Trung Ruồi, thì sau tất cả, vẫn là sự quan tâm âm thầm nhưng sâu sắc. Đó là điều không thể đo đếm bằng máy móc hay chuẩn mực nào. Và cũng chính là giá trị mà chúng tôi luôn gìn giữ xuyên suốt chương trình.

HARPER’S BAZAAR: Khi thiết kế các thử thách cho các cặp bố con, đâu là tiêu chí hàng đầu?

NGUYỄN NAM: Gọi chúng tôi là “tác giả” thì có hơi quá lời, bởi thực chất, mọi kịch bản đều bắt nguồn từ sự quan sát sát sao từng hành vi, phản ứng và tương tác của mỗi cặp bố con.

Tiêu chí quan trọng nhất là tạo ra những thử thách vừa đủ, không quá dễ, nhưng cũng không vượt quá khả năng hay độ an toàn của các bé. Mỗi nhiệm vụ đều được thiết kế để khơi gợi cá tính riêng, giúp một số cặp bố con này tỏa sáng ở điểm mạnh này, trong khi cặp bố con khác sẽ thể hiện được nét đặc biệt ở khía cạnh khác.

Chúng tôi cũng luôn cài cắm những “twist” nhỏ, để xem cách bố và con ứng biến, từ đó tạo nên những khoảnh khắc tự nhiên, không diễn xuất mà vẫn đầy cảm xúc. Có khi hôm nay bé ngần ngại xuống ruộng, nhưng hôm sau lại chính bé là người kéo bố xuống. Chính sự thay đổi đó mới là giá trị thật.

Tất cả những điều đó, suy cho cùng, không phải để tạo ra màn trình diễn, mà để giữ đúng tinh thần cốt lõi của chương trình: sự chân thật, tự nhiên và kết nối giữa con người với thiên nhiên, giữa cha với con, và giữa khán giả với chính gia đình của họ qua màn ảnh.

HARPER’S BAZAAR: Ở vai trò tổng đạo diễn, bác Leng Keng làm thế nào để giữ được “nét hồn nhiên” của các nhân vật?

NGUYỄN NAM: Bí quyết nằm ở sự bất ngờ. Tất cả thử thách trong chương trình đều được giữ kín đến phút chót. Khi các cặp bố con nhận nhiệm vụ từ “bác Leng Keng” hoặc từ mật thư, sự hồi hộp, háo hức và cả chút lo lắng tạo nên phản ứng rất thật, đặc biệt là ở các bé. Chính cảm giác “khám phá” ấy khiến mỗi hành trình trở nên sống động và giàu cảm xúc.

Với chúng tôi, khoảnh khắc một đứa trẻ reo lên với bố rằng “hôm nay con đã làm được điều này” chính là phần thưởng lớn nhất. Đó là khi sự tự nhiên không cần đạo diễn, nhưng lại chạm được vào trái tim khán giả.

Và cũng chính từ sự đồng cảm đó, nhiều bậc phụ huynh sẽ giật mình nhận ra: đã bao lâu rồi mình chưa cùng con ra khỏi thành phố, chưa cùng con trải nghiệm thế giới ngoài bốn bức tường? Tôi hy vọng sau mỗi tập phát sóng, sẽ có thêm nhiều gia đình bắt đầu lập kế hoạch cho hành trình mùa hè của riêng mình với sự đồng hành, thấu hiểu và yêu thương.

HARPER’S BAZAAR: Trong bối cảnh khán giả ngày càng hướng đến những giá trị tinh thần, bác đã xây dựng chiến lược kể chuyện như thế nào để hành trình của các cặp bố con chinh phục đến trái tim người xem, ngay cả khi có những phản ứng trái chiều ban đầu?

NGUYỄN NAM: Trong thời điểm kinh tế khó khăn như hiện nay, khi vật chất không còn là ưu tiên hàng đầu, chúng tôi lựa chọn tập trung vào giá trị tinh thần, thứ tài sản quý giá và bền vững nhất của mỗi con người. Bố ơi mình đi đâu thế? trở lại với đúng tinh thần đó: tôn vinh cảm xúc gia đình qua những khoảnh khắc giản dị nhất, từ một buổi sáng thức dậy, làm việc, buổi trưa, buổi chiều, buổi tuối, gần như 24h không khác cuộc sống của các bạn.

Dù mỗi gia đình có xuất phát điểm khác nhau về nghề nghiệp, vùng miền, hoàn cảnh, nhưng khi lên sóng, khán giả vẫn dễ dàng nhìn thấy bóng dáng chính mình trong những câu chuyện ấy. Bởi cảm xúc là điều không có khoảng cách. Chúng tôi tin rằng, càng trong giai đoạn thử thách, con người càng có xu hướng tìm về sự ấm áp và kết nối. Và đó cũng là lúc Bố ơi mình đi đâu thế? phát huy được giá trị thật nhất, như một chất keo gắn kết, gợi nhắc mỗi người về những điều tưởng như nhỏ bé, nhưng lại có ý nghĩa vô cùng to lớn trong đời sống gia đình.

HARPER’S BAZAAR: Giữa hai hình mẫu người cha: một bên lý trí như Neko Lê, Duy Hưng, một bên mềm mại như Trung Ruồi, theo bác, đâu là cách tiếp cận phù hợp hơn trong việc nuôi dạy con cái?

NGUYỄN NAM: Mỗi người cha đều có một triết lý riêng trong việc nuôi dạy con, và điều đó hoàn toàn đáng trân trọng. Với tôi, tôi thiên về cách tiếp cận tự nhiên, tức là để con được tự do khám phá, tự quyết định, và từ đó tự học cách chịu trách nhiệm cho hành vi của mình.

Tôi tin rằng, nếu người lớn can thiệp quá sớm, trẻ sẽ không có cơ hội hiểu ranh giới giữa đúng và sai một cách rõ ràng. Tôi thường chỉ đứng ngoài quan sát, chỉ khi hành vi của con có thể vượt mức độ nguy hiểm cần thiết, hoặc đạt tới cái hành xử không đúng về phong tục, về văn hoá, thì lúc đó tôi mới can thiệp.

Còn lại, mỗi ông bố trong chương trình đều mang một màu sắc riêng. Nhưng đích đến cuối cùng đều giống nhau: giúp con trở thành một người tốt, tử tế và đủ vững vàng bước vào cuộc sống.

Đạo diễn Nguyễn Nam là một người rất yêu trẻ con.

HARPER’S BAZAAR: Là người có nhiều năm gắn bó với truyền hình thực tế, đặc biệt là các chương trình có yếu tố trẻ em, một thể loại vừa mong manh vừa đòi hỏi sự tinh tế, bác có lời khuyên nào dành cho các đạo diễn trẻ muốn theo đuổi dòng nội dung này?

NGUYỄN NAM: Nếu muốn làm truyền hình thực tế dành cho trẻ em, điều đầu tiên bạn phải làm là thật sự yêu trẻ và tôi thường nói thêm một điều tưởng như ngoài lề: bạn hãy yêu cả động vật. Vì khi bạn có thể làm bạn với những sinh linh ngây thơ nhất, bạn cũng sẽ dễ dàng tiếp cận với thế giới hồn nhiên của trẻ nhỏ.

Đừng xem các bé là nhân vật “phụ” trong một kịch bản được sắp đặt. Hãy xem chúng như con của mình để thấu cảm. Như một người bạn để đồng hành. Và như một “thỏi vàng”, bởi giá trị cảm xúc mà trẻ em mang lại là vô giá. Khi các bé yêu quý bạn, bạn không cần bất kỳ lời thoại hay kịch bản nào. Những khoảnh khắc chân thật, những tiếng cười bất chợt, chính là chất liệu quý giá nhất mà không một biên kịch nào có thể viết ra.

>>> ĐỌC THÊM: ĐẠO DIỄN NGUYỄN NAM CHIA SẺ QUAN ĐIỂM VỀ NGHỀ VÀ ĐỜI

Harper’s Bazaar Vietnam

Xem thêm