Trắng và đen xuất hiện xuyên suốt show diễn, với dáng dấp của những thiết kế dựa trên mẫu áo jacket mang tên New Look Bar được Christian Dior ra mắt vào năm 1947.
Từ khi Raf Simon rời khỏi nhà Dior đột ngột từ tháng 10 năm ngoái, hai nhà thiết kế theo học anh là Lucie Meier và Serge Ruffieux đã tiếp nối chèo lái linh hồn của hãng. Không có người đứng đầu, rủi ro để mọi thứ vụt khỏi tầm kiểm soát là rất cao, thế nhưng, họ đã làm tròn trách nhiệm của mình để giữ vững thương hiệu ở vị trí của nó. Dù thế, chúng ta không hoàn toàn thấy được sự tiến triển cũng như vượt bậc nào từ Dior.
Trắng và đen xuất hiện xuyên suốt show diễn, với dáng dấp của những thiết kế dựa trên mẫu áo jacket mang tên New Look Bar được Christian Dior ra mắt vào năm 1947. Cái mà họ đem đến cho bộ sưu tập lần này, chính là sự hòa quyện giữa các tính chất nữ tính và nam tính, giữa lịch sử và đương đại một cách nhịp nhàng.
Họ cho biết, ý tưởng thâm sâu của bộ sưu tập này được lấy cảm hứng từ câu nói bất hủ của nhà thiết kế Christian Dior: “Trắng là một màu đơn giản, tinh khiết và có thể phối với tất cả mọi thứ. Nhưng tôi có thể viết cả cuốn sách chỉ để nói về màu đen.” Và như thế, tất cả thiết kế đã được ra đời để tôn vinh hai gam màu cơ bản này. Từng thiết kế đã phô diễn được tài nghệ và kỹ thuật may sắc sảo của nhà atelier dior.
Tuy vậy, mẫu mã của 45 thiết kế đều không bật lên được nét couture mà bộ sưu tập nhẽ ra phải mang lại. Chúng phù hợp với những cô gái trẻ và những kỳ nghỉ năng động hơn là những dịp trọng đại. Giới thời trang bày tỏ sự thông cảm cho bộ sưu tập lần này, vì thật sự một nhà thiết kế couture không những chỉ cần có tay nghề điêu luyện, mà còn phải hiểu được từ trong ra ngoài nếp sống của giới thượng lưu, vốn là khách hàng của họ.