Một năm sau khi debut The Subway, Chappell Roan mới phát hành bản phòng thu

Chappell Roan phát hành “The Subway” vào 1/8, bản ballad đẫm cảm xúc ghi lại khoảnh khắc cay đắng của một trái tim chưa thể buông bỏ quá khứ.

Chappell Roan The Subway

Giữa đỉnh cao sự nghiệp, Chappell Roan chọn “The Subway”, bản ballad trầm lặng, đầy ám ảnh, để giãi bày tổn thương từ một mối tình đã cũ. Ảnh: Instagram @chappellroan

The Subway không phải ca khúc mang hương vị mùa hè, cũng không nằm trong chiến lược chinh phục đám đông. Đây là khúc ballad trầm lặng mà Chappell Roan chọn để mở ra một chương mới trong âm nhạc của mình: u uẩn và đầy nội tâm.

Phát hành vào ngày 1/8, giữa thời điểm Chappell Roan đang rực rỡ nhất trong sự nghiệp với các bản hit như Good Luck, Babe! hay Red Wine Supernova, ca khúc như một nhịp tim nén chặt, đối lập hoàn toàn với vũ trụ pop lộng lẫy cô từng tạo nên.

Ca khúc được sáng tác và lần đầu biểu diễn trong thời gian Chappell Roan sống và làm việc tại New York, nơi cô đã dùng hình ảnh thành phố và tàu điện ngầm như sợi dây gợi lại vết thương từ một cuộc tình đã qua. Trong ca khúc này, âm thanh tàu chạy không còn là thứ nhiễu sóng đô thị nữa. Nó là nhịp đập ký ức, những khoảnh khắc nhỏ khiến cảm xúc ùa về.

The Subway:  Một ca khúc không vội vã từ Chappell Roan

Chappell Roan The Subway

The Subway không tìm kiếm cú nổ viral, mà đi thẳng vào vùng sâu nhất của cảm xúc người nghệ sĩ. Ảnh: Instagram @chappellroan

Tháng 6 năm 2024, Chappell Roan lần đầu mang The Subway đến sân khấu tại lễ hội Governors Ball. Có lẽ, cô chẳng hề tính toán tạo sự viral cho tác phẩm, mà chỉ đơn giản là được trút cảm xúc thô mộc trước hàng nghìn khán giả. Bản ballad pop được dẫn dắt bằng piano. Trên nền nhạc mộc mạc, giọng hát Chappell Roan dường như đang tan ra theo từng chữ, như thể cô đang nói chuyện trực tiếp với người từng làm trái tim mình vỡ vụn.

Điều đáng ngạc nhiên là trong suốt hơn một năm sau đó, cô hoàn toàn không phát hành bản phòng thu. Trong thời đại mà nghệ sĩ phóng tay tung ra hàng chục ca khúc chỉ để tranh suất xuất hiện trên các bảng xếp hạng âm nhạc, thì việc cô giữ lại một bài hát từng gây chấn động lại cho thấy lựa chọn bản lĩnh. Chappell Roan từng chia sẻ rằng nếu đưa The Subway vào phòng thu, cô sợ quá trình thu âm sẽ khiến tác phẩm đánh mất sự chân thật mong manh trên sân khấu.

Và rồi, như một lời nhắn gửi không lời, hình ảnh poster kỳ lạ bắt đầu xuất hiện ở New York vào tháng 7/2025 với dòng chữ: “Going through a breakup? Get Bang!”. Không ai đứng tên, không ai xác nhận, nhưng cộng đồng yêu chất nhạc của Chappell Roan đã hiểu.

Nỗi buồn hiện hình giữa những chi tiết đời thường

Một khoảnh khắc trên toa tàu, một cái nhìn thoáng qua, một mùi hương quen thuộc, Roan dựng nên cả thế giới nội tâm chỉ bằng những chi tiết nhỏ. Ảnh: Instagram @chappellroan

Điều làm nên sức nặng cho The Subway nằm ở cấu trúc âm nhạc và ở cách nó mô tả nỗi đau bằng những chi tiết nhỏ đến ám ảnh. Lời hát không kể chuyện một cách tuyến tính. Thay vào đó, Roan dựng nên những lát cắt rời rạc như mảnh vỡ của ký ức: mái tóc xanh từng yêu, dấu ruồi cạnh môi, mùi nước hoa cũ, một ánh nhìn thoáng qua trên toa tàu.

“I saw your green hair, beauty mark next to your mouth… 
There on the subway, I nearly had a breakdown”
~Tôi thấy mái tóc xanh, nốt ruồi quen bên bờ môi, trên chuyến tàu, tôi tưởng như đã vỡ vụn~

Trong ca khúc, sân ga không chỉ là một bối cảnh đơn thuần. Nó trở thành biểu tượng của sự chia ly lặp đi lặp lại, nơi ta bắt gặp người cũ giữa một thế giới đang vận hành thản nhiên, khi bản thân thì chao đảo trong cơn nhớ. Giữa tiếng bánh sắt nghiến ray, nỗi nhớ là một sự cảm thán.

“Made you the villain, evil for just moving on”
~Người là kẻ ác độc, chỉ đơn giản vì người đã tiếp bước~

Ai cũng từng trải qua một lần đau như vậy. Không nhất thiết là buồn vì tình yêu, mà cũng có thể vì tình bạn, tình đồng nghiệp, thậm chí là gia đình. Người mình tưởng là thân cận bỗng một ngày rời đi quá dễ dàng. Màn chia tay không có hồi kết, khiến ta luôn khắc khoải.

Một Rapunzel hiện đại giữa New York

Không cần được cứu, không cần thuyết phục ai quay lại, Chappell Roan đứng đó, rực rỡ giữa tổn thương, như một Rapunzel thành thị dám sống cùng nỗi nhớ. Ảnh: Instagram @chappellroan

MV của The Subway, được ghi hình tại New York, không đi theo motif kịch tính hay lãng mạn hóa màn chia tay. Roan xuất hiện như một công chúa tóc mây Rapunzel thành thị: đứng bất động trên tầng cao, mái tóc đỏ buông dài xuống mặt phố, giữa ánh đèn đêm lạnh lẽo. Nhưng khác với nàng Rapunzel có hoàng tử đến cứu, Chappell Roan một mình, tổn thương dù vẫn rực rỡ.

Hình ảnh ấy như kết tinh toàn bộ tinh thần của bài hát: phụ nữ hiện đại có thể buồn, có thể nhớ, nhưng không van nài. Cô có thể bị nhấn chìm trong ký ức, nhưng không bị định nghĩa bởi nó. Đó không phải là yếu đuối, mà là chấp nhận sống cùng cảm xúc một cách chân thành và không tô vẽ.

Với ca khúc này, Chappell Roan đã chứng minh rằng nghệ sĩ chân chính không chỉ chạy theo kỳ vọng của số đông. Họ là người dám giữ lại một ca khúc khi chưa sẵn sàng, và dám tung ra nó khi biết rằng, ngay lúc này, nỗi buồn đó cần được nói thành lời.

CÓ THỂ BẠN QUAN TÂM

Harper’s Bazaar Việt Nam

Xem thêm