Là người mẫu plus size đầu tiên xuất hiện trên cover tạp chí Sport Illustrated nổi tiếng, Ashley Graham gây sự chú ý của công chúng khi đã phá vỡ mọi rào cản và những quan niệm trái chiều về ngoại hình và chỉ số cơ thể. Thế nhưng danh tiếng của cô gái này vẫn chưa dừng lại ở đó. Graham, vốn là một nhà hoạt động về vấn đề hình thể, thường xuyên thông qua hashtag #BeautyBeyondSize để đưa ra những ý kiến phản bác lại một bộ phận thích đào xới khuyết điểm rồi xem thường, chỉ trích cơ thể của người khác. Mới đây, Graham gửi đến truyền thông và công chúng một bức tâm thư với tựa đề “Shamed If I Do, Shamed If I Don’t” (tạm dịch: “Làm kiểu nào cũng bị dèm pha”) thông qua lá thư gửi độc giả hàng tuần Lenny Letter của Lena Dunham.
Đối với những lời châm chọc trên mạng xã hội, Ashley Graham viết: “Người ta bảo rằng tôi không nên đọc những lời bình luận của kẻ khác nhưng tôi không làm được. Mạng xã hội cho tôi tiếng nói và để tôi thúc đẩy công việc ở vai trò một nhà hoạt động về vấn đề hình thể. Nếu không có mạng xã hội, tôi không thể xây dựng được cộng đồng #BeautyBeyondSize. Những người theo dõi tôi là những người đầu tiên tôi lắng nghe ý kiến về những gì mình làm.”
Về hình ảnh trên instagram của mình được phát tán rộng rãi vào tuần trước, Ashley chia sẻ: “Tôi chẳng do dự gì khi upload ảnh đó lên, cho đến khi bức ảnh ấy được mọi người chú ý. Không phải vì tôi đã trông như thế nào khi khoác lên mình trang phục đắt tiền vốn chẳng dành cho phụ nữ plus size như tôi mà bởi vì cách nhìn nhận sai lầm của công chúng về cơ thể của người phụ nữ và những ai sở hữu cơ thể đó.”
Nói về việc chấp nhận chỉ số cân nặng của mình, Graham viết: “Năm nay tôi chả giảm được cân nào cả. Thực tế tôi còn nặng hơn cách đây ba năm, nhưng tôi chấp nhận chuyện đó. Tôi luyện tập không phải để giảm cân mà để duy trì sức khoẻ của mình. Dù thế nào đi nữa, tôi đã không muốn giảm cân và chuyện này là do tôi quyết định.”
Đối với những kẻ hay soi mói và chỉ trích cơ thể người khác, Graham cho rằng: “Với nhiều người, tôi quá béo. Một số khác thì cho rằng tôi quá cao to, quá nở nang, quá loè loẹt, giờ thì quá nhỏ, quá mức, nhưng cùng lúc lại chưa đủ thế này thế kia. Khi tôi upload một bức ảnh với góc máy đẹp, người ta quy chụp tôi cố tình làm cho mình trông nhỏ hơn, thon gọn hơn. Khi tôi đăng ảnh với nhiều vết rạn và ngấn mỡ, người ta chỉ trích tôi cổ suý cho bệnh béo phì. Tất cả những thứ quy chụp này, và cả việc chỉ trích cơ thể người khác nữa, cần phải được kết thúc. Tôi đã ngán chúng quá rồi.”
Đại diện cho phụ nữ, “Tôi ở đây vì tất cả mọi phụ nữ, những ai không tự tin vào chính mình, những người cần được nhắc nhở rằng cơ thể họ là duy nhất, độc nhất và đẹp nhất. Tôi tự hào về những gì mình làm, từ việc làm người mẫu cho đến việc tăng nhận thức của mọi người về sự lạc quan đối với cơ thể, về sự khác nhau của cơ thể mỗi người trong ngành thời trang hiện nay.”
Kết thúc lá thư, Graham viết: “Cơ thể của tôi là của tôi. Tôi quyết định.”
Harper’s Bazaar Việt Nam