Không phải chỉ đến khi xuất hiện trong Volver, các tín đồ điện ảnh mới hiểu được vì sao Penélope Cruz là nàng thơ không thể thay thế được trong mắt Pedro Almódovar. Với lối diễn xuất sống động đầy chiều sâu cùng vẻ đẹp sắc sảo thu hút đến khó cưỡng; sự góp mặt của cô luôn làm hài lòng mọi khán giả khó tính. Và để đạt được điều đó, cô cần đến vị đạo diễn tài ba nhìn thấu khả năng ấy; cũng như để tạo ra những bộ phim mang cô đến gần hơn với đỉnh cao diễn xuất. Woody Allen là một người như thế.
Sẽ là nói không ngoa khi cho rằng vai diễn của cô trong Vicky Cristina Barcelona chính là một bài học tuyệt vời trong nghệ thuật điện ảnh. Vai diễn ấy quá bạo liệt đến nỗi tạo nên một ấn tượng khó phai đối với mọi khán giả về lòng đam mê không kiềm chế; quyền năng của vẻ quyến rũ nữ giới; và sự đáng sợ của một nhân tính luôn âm ỉ giận dữ.
Chính vì thế, dẫu biết rằng Vicky Cristina là bộ phim rất tươi đẹp và sống động trong khung cảnh rực rỡ của Barcelona; nhưng chính Penélope Cruz mới là người mang đến vẻ hoang dại; táo bạo đậm chất Mỹ La Tinh cho toàn bộ bộ phim. Bộ phim hoàn toàn thuộc về cô. Hay như chính đạo diễn Woody Allen cũng đã thừa nhận; “tôi không dám nhìn thẳng vào Penélope. Thật quá sức chịu đựng.”
Khi hoá thân mình vào vợ cũ của Javier Bardem Juan Antonio – nghệ sĩ María Elena – Cruz đã lột tả trọn vẹn mọi ý nghĩa của hai từ “nghệ sĩ”. Trước đó, vai diễn của cô đã được xây dựng qua các cuộc chuyện trò của những nhân vật khác. Chúng ta có ấn tượng về tính khí nóng nảy và vẻ đẹp quyến rũ của cô ngay từ lúc chưa được nhìn thấy cô. Và đến khi giây phút ấy thật sự diễn ra – với ánh mắt, cử chỉ và lời nói đều mang nhịp độ nhanh – ta đã bị choáng ngợp.
Cô nhanh chóng khiến người xem rối trí khi chuyển đổi nhanh chóng hai ngôn ngữ khác nhau với bàn tay vung vẩy điếu thuốc lá. Tất cả mọi thứ đều toát lên sự huênh hoang; liều lĩnh và không thể chế ngự. Nhưng cũng đồng thời, vẻ đẹp quyến rũ ấy đã chạm vào màn hình; theo tốc độ tàn phá của một cơn bão táp: cô mang trên mình một phong cách khác biệt, vừa nhàn nhã, buông tuồng, vừa vô cùng tinh tế.
Trang phục của María Elena bao gồm chủ yếu những món đồ vintage; thể hiện sức sáng tạo cùng tinh thần lãng du. Vai cô diễn có tính cách thuộc dạng phức tạp nhất trong toàn bộ bộ phim. Và vì thế, không dễ gì để nhà thiết kế Sonia Grande chọn lựa được những món đồ phục trang phù hợp tính cách ấy. Grande, người cũng hợp tác với Woody Allen trong Midnight in Paris và To Rome with Love (cũng có sự tham gia của Cruz), đã có đủ kinh nghiệm khi làm việc với Penélope trong một bộ phim khác của Almodovar, Los abrazos rotos, để rút ra kết luận: “Nhân vật của cô ấy phải thật đẹp, nhưng không quên gợi nhắc cho chúng ta rằng sự tinh tế có thể là đường dẫn trực tiếp đến vẻ đẹp sầu bi.”
Trong Vicky Cristina, Grande một lần nữa lại làm rất tuyệt vời; khi không chỉ phác hoạ lại hoàn hảo tinh thần María; mà còn là tinh thần hippi bên trong giới nghệ sĩ. Hai món đồ thể hiện rõ nhất tinh thần ấy chính là chiếc túi da được trang trí với một gương mặt hổ và bộ đồ lanh trắng kèm đăng ten trong suốt. Sự lựa chọn ấy đã tiết lộ rất rõ về tính cách của cô: quyến rũ đầy nhục cảm; nhưng cũng rất nguy hiểm và vô cùng đáng sợ.
Thời trang trong phim: Những linh hồn vất vưởng của The Beguiled
Trong một bài phỏng vấn, nhà thiết kế đã giải thích xuất phát điểm cho cảm hứng xây dựng tủ quần áo của nhân vật María Elena: “cô ấy gợi cho tôi nhớ về một người bạn mà mẹ tôi từng có trong Cafe Gijon. Bà sống cùng các hoạ sĩ vào thời đó. Tuy không có tiền, nhưng bà lại sở hữu phong cách rất thú vị. Bà tạo ra hình ảnh của riêng mình từ những món đồ mua được ngoài chợ trời hay đi mượn người khác. Nhưng bà luôn tạo ra cảm giác rất nghệ sĩ.”
“Tôi đã mang hình ảnh ấy đến với nhân vật này, một nghệ sĩ thiếu tiền. Và tôi nghĩ rằng quần áo vintage sẽ làm được điều đó. Nếu một người có sở thích đi tham quan chợ trời và là một nghệ sĩ; cô ấy sẽ tìm ra những món đồ rất tuyệt. Có lẽ cô sẽ mua chúng chỉ với giá 5 xu. Tôi thiết kế ra trang phục cho nhân vật từ đó.”
Penélope Cruz: Giá của tự do
Bohemians là những tuýp nhân vật rất thú vị. Nhưng điều thú vị hơn là cách Sonia Grande truyền đạt chất độc đáo, nguyên bản và chân thực của María Elena bằng cách tạo cho cô một phong cách đơn giản, qua các bộ đồ cũ được lựa chọn cẩn thận. “Tôi nghĩ rằng họ càng trông đơn giản càng tốt. Người xem cần chú ý đến thông điệp mà diễn viên thể hiện.”
Thời trang trong phim: Eva Green trong Casino Royale
Cuối cùng, ngoài việc khắc hoạ lại chân thực chất nghệ sĩ bên trong; những quần áo của María Elena cũng chính là sự phản đối với tầng lớp trung lưu bên ngoài; như mối mâu thuẫn căn bản giữa nghệ thuật và xã hội điển hình trong phim của Allen. Chiếc váy ngủ satin hồng trang nhã được mặc như đồ thường chính là yếu tố chủ chốt định dạng con người ấy: đó là sự giải thoát khéo léo khỏi quy ước và định kiến xã hội; đồng thời hé lộ một tâm hồn nhạy cảm rất dễ bị vụn vỡ.
Harper’s Bazaar Việt Nam